Friday, February 17, 2017

Tệ Nạn Chụp Mũ Trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại Dưới Cái Nhìn Của Cộng Đồng Và Luật Pháp

Tệ Nạn Chụp Mũ Trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại
Dưới Cái Nhìn Của Cộng Đồng Và Luật Pháp

"Chụp mũ cộng sản" cho người khác là một hành động gây thiệt hại lớn lao cho cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Hành động chụp mũ là một hành động hèn hạ, tiểu nhân, gây tổn hại cho chính nghĩa, cho tự do trong suốt 41 năm qua. Cộng đồng Việt ở hải ngoại cần phải lên tiếng nói và tìm những biện pháp hữu hiệu để đối phó với tệ nạn này.

Nếu ở Việt Nam ngày nay, người dân, báo chí, những nhà tranh đấu cho nhân quyền và dân quyền bị công an, bị nhà nước dùng những điều luật vô lý, phi đạo đức, phản nhân quyền (như Điều luật 88 về Hình sự) để kiểm soát, kiềm chế, và cấm đoán những sinh hoạt hợp pháp, thì một đám người Việt ở hải ngoại, vì lý do này hoặc lý do khác, áp dụng phương pháp chụp mũ cộng sản lên những người lương thiện, vô tội để ngăn trở những sinh hoạt, công việc có ích lợi cá nhân, cộng đồng của họ.

Mặc dù những thành phần hay chụp mũ cộng sản vào người khác chỉ là một thiểu số rất nhỏ trong cộng đồng người Việt hải ngoại, hậu quả do việc chụp mũ của họ đã đem tới những thiệt hại rất nhiều cho cộng đồng người Việt. Cái thiệt hại lớn nhất là làm mất đi chính nghĩa của cộng đồng trong công việc tranh đấu cho nhân quyền, tự do và dân chủ.  

Khi chụp mũ người khác, ít khi nào họ dám ra mặt công khai, chỉ giấu mặt, phổ biến những bài viết nặc danh, hoặc giấu giếm tung tích dưới một tên hiệu khác, hoặc thúc đẩy một số người kém suy nghĩ làm công việc chụp mũ giùm mình. Riêng cái phong cách này đã chứng tỏ cái tính chất tiểu nhân, hèn hạ, và nguy hiểm của việc chụp mũ.

Một số cá nhân, khi chụp mũ người khác, có lối suy nghĩ như sau: "Mình chẳng việc gì phải sợ cả. Mình trên răng dưới …, chửi chúng nó cho sướng, chúng nó làm gì được mình. Mình cùi đâu sợ lở!"  

Nếu sự giao tiếp giữa nạn nhân và nhân vật có liên quan đến nhà nước cộng sản làm hại cho cộng đồng, cho công cuộc đấu tranh cho nhân quyền, tự do và dân chủ thì chúng ta có thể bảo nhau chứ không thể hành động chụp mũ.  Người Việt tỵ nạn cộng sản chẳng mấy ai muốn sống dưới chế độ cộng sản, những thành phần thiên tả ngày xưa giờ cũng đã chán ngán nhà cầm quyền tham nhũng và thối nát của Việt Nam.  Chúng ta bảo nhau thì nên, nhưng tuyệt đối không dùng những thủ đoạn hèn hạ, tiểu nhân để gây chia rẽ, làm sứt mẻ tình đồng hương, làm nản lòng những người muốn đóng góp cho cộng đồng.
 "Cùi không sợ lở." Nói thế tội nghiệp cho người bị phong cùi, tội nghiệp cho những người bị căn bệnh trầm kha để phải chịu đau đớn, khổ sở cả đời. Các thành phần chuyên chụp mũ người khác không bị ghẻ lở thân xác, không bị phong hủi, nhưng họ ghẻ lở tinh thần, phong hủi trong cách suy nghĩ, bẩn thỉu trong hành động. Họ trở thành những kẻ bị ám ảnh bởi những âm mưu, tính toán.  Họ để những âm mưu, tính toán đó gặm nhấm đầu óc họ, để họ trở nên thiếu sáng suốt, thiếu cân nhắc, để họ dần dà mất nhân tính. Họ chửi rủa, thoá mạ cộng sản, nhưng không biết rằng chính họ cũng đang áp dụng những phương pháp người cộng sản dùng để khủng bố dân. Họ chụp mũ người khác là cộng sản, là tiếp tay với cộng sản, là làm lợi cho cộng sản, nhưng chính họ đang làm hại cộng đồng và tiếp tay cho cộng sản làm cộng đồng người Việt tự do bị phân tán, làm giảm sức mạnh của cộng đồng, làm cản trở những nỗ lực tranh đấu cho chính nghĩa, tự do. Chính họ, chính những kẻ chụp mũ cộng sản lên đầu người khác là những kẻ thực sự làm lợi cho chế độ cộng sản. Chính họ là những "tội đồ của dân tộc".  

Những kẻ chụp mũ thường dùng những luận điệu nào để lên án các nạn nhân của họ? Họ dùng những tin đồn thất thiệt, thu thập một số dữ kiện, viết bài tố cáo nạn nhân là cộng sản hoặc tay sai cho cộng sản rồi sử dụng một danh sách email mà họ có để phổ biến bài viết chụp mũ các nạn nhân.  Đôi khi họ gan lì hơn, cho đăng lên báo bài viết đó.  Những "dữ kiện", "bằng chứng" trong những bài viết chụp mũ kia đại khái có thể được xếp loại như sau.

1. Nạn nhân có giao thiệp với nhà nước cộng sản. Nhiều khi chỉ cần giao thiệp với những người giao thiệp với cộng sản cũng đủ có tội đối với họ. Kết luận này, dưới luật pháp Hoa kỳ, là thiếu căn cứ, thiếu cơ sở luận lý. Người Hoa Kỳ tôn trọng quyền tự do giao thiệp, tự do quen biết, tự do hội họp (freedom of association). Là người ở xứ tự do, ta có quyền giao tiếp bất cứ ai, dù người đó có quan niệm chính trị khác với quan niệm của chính quyền tự do, của xã hội, của cá nhân mình. Ta có thể gặp gỡ, tụ họp với bất cứ ai. Lên án người khác dựa vào sự quen biết, gặp mặt, hoặc giao thiệp với những nhân vật có liên quan đến nhà nước cộng sản là tước đi quyền tự do giao thiệp, tự do tụ họp của người khác. Muốn tranh đấu cho tự do, ta phải hiểu thế nào là tự do và phải biết tôn trọng tự do của người khác. Không ai có thể quy tội cho người khác trên căn bản giao tiếp (guilty by association) được. Quy tội như thế là phỉ báng, là vu khống.

Nếu sự giao tiếp giữa nạn nhân và nhân vật có liên quan đến nhà nước cộng sản làm hại cho cộng đồng, cho công cuộc đấu tranh cho nhân quyền, tự do và dân chủ thì chúng ta có thể bảo nhau chứ không thể hành động chụp mũ.  Người Việt tỵ nạn cộng sản chẳng mấy ai muốn sống dưới chế độ cộng sản, những thành phần thiên tả ngày xưa giờ cũng đã chán ngán nhà cầm quyền tham nhũng và thối nát của Việt Nam.  Chúng ta bảo nhau thì nên, nhưng tuyệt đối không dùng những thủ đoạn hèn hạ, tiểu nhân để gây chia rẽ, làm sứt mẻ tình đồng hương, làm nản lòng những người muốn đóng góp cho cộng đồng.  

Suy luận theo lối của những kẻ chụp mũ thì tất cả những ai về Việt Nam sau 1975 đều là Cộng Sản hoặc tiếp tay cho cộng sản. Vì họ vừa xuống phi trường đã phải gặp gỡ, "làm việc" với nhân viên hải quan cộng sản. Họ sẽ phải đem hộ chiếu (passport) trình cho nhà nước cộng sản. Và dĩ nhiên họ phải tiêu tiền ở đất cộng sản, làm lợi cho nhà nước cộng sản. Tất cả những ai phải làm việc với nhà nước Việt Nam, những người trong sứ quán Hoa Ky, trong những cơ sở kinh doanh làm việc ở Việt Nam, sẽ đều là cộng sản!  

 Không một toà án nào ở Hoa kỳ chấp nhận lối suy luận này. Vì thế, khi bị chụp mũ là cộng sản vì lý do quen biết, trao đổi, làm ăn với các đối tác ở Việt Nam, ngay cả với những đối tác trong chính quyền, nạn nhân có một cơ sở vững chắc để truy tố những kẻ chụp mũ ra trước pháp luật.  

2. Nạn nhân làm từ thiện ở Viêt Nam, làm "văn hoá" ở Mỹ, có lợi cho cộng sản. Những kẻ chụp mũ hay chỉ trích những phái đoàn y sĩ về chữa bệnh, giải phẫu cho người nghèo ở Việt Nam, những hội từ thiện, những cơ quan phi chính phủ (NGO-non governmental organization), những cơ quan bất vụ lợi (ngày nay gọi là phi lợi nhuận – non profit organization). Họ viện lý do là những hội này, các thành viên của những hội này, tiếp tay cho cộng sản vì đây là công việc của nhà nước cộng sản chứ không phải là công việc của người hải ngoại. Làm việc "thay thế" cho nhà nước cộng sản là tiếp tay cho cộng sản, và do đó là cộng sản!  

Các kẻ chụp mũ thường phê phán người cộng sản là bất nhân. Đi chữa bệnh cho người nghèo, nuôi trẻ em, giúp người già, cứu trợ người tàn tật là những việc làm nhân nghĩa. Tố cáo những thành viên của những hội từ thiện là cộng sản tức là gián tiếp đề cao cộng sản nhân nghĩa, trái ngược với những chỉ trích, chửi rủa mà đám người chụp mũ hay áp dụng.  

Nạn nhân kinh doanh, trao đổi với Việt Nam, do đó làm lợi cho cộng sản, tiếp tay cho cộng sản. "Lý tưởng" của những kẻ chụp mũ là không mua bán, trao đổi với bất cứ ai có quan hệ đến nhà nước cộng sản.  Họ quên là người dân Mỹ, kể cả họ, tiêu thụ hàng hoá, sản phẩm của Trung Hoa, ông trùm cộng sản. Nếu tiêu thụ hàng hoá Trung Hoa là làm giàu cho cộng sản ngoại bang, làm cho Trung Hoa mạnh hơn để có nhiều phương tiện thôn tính bờ cõi nước Việt hơn, và do đó là tiếp tay cho cộng sản, cho ngoại bang, thì có lẽ toàn thể cộng đồng Việt ở Hoa Kỳ đang tiếp tay cho cộng sản, cho ngoại bang xâm lấn Việt Nam! Một lần nữa, cái lối suy luận này không những cực đoan mà còn vô lý. Nói đúng hơn, đây là lý luận ngu xuẩn. Nạn nhân bị chụp mũ dưới dạng này rất dễ thành công khi truy tố kẻ chụp mũ trước toà án.
Về phương diện pháp lý, chụp mũ kiểu này giúp nạn nhân đủ yếu tố để truy tố thủ phạm trước toà. Không có toà án Hoa kỳ nào chấp nhận lối suy luận này của kẻ chụp mũ. Nói như họ, thì các cơ quan Hồng Thập Tự khắp nơi đều có thể là cộng sản, là tay sai của những nước độc tài, khủng bố. Những suy luận này, nói theo lối người bản xứ Hoa kỳ, chỉ đáng bị "vứt ra khỏi cửa".  

3. Nạn nhân hay ca tụng cộng sản, hoặc ca tụng những kẻ "phản động". Trường hợp nhạc Trịnh Công Sơn là trường hợp điển hình. Rất nhiều người vì yêu nhạc Trịnh, đứng ra tổ chức những buổi văn nghệ hát nhạc Trịnh, đã bị chụp mũ là cộng sản. Lý do: Trịnh công Sơn thân cộng, viết nhạc "làm lợi cho cộng sản", những ai tổ chức sinh hoạt có nhạc Trịnh phải là những kẻ thân cộng, tiếp tay cho cộng sản.

Nói thế thì chắc phần lớn của cộng đồng Việt sẽ thành cộng sản, sẽ "mang tội" tiếp tay cho cộng sản. Một câu hỏi phải được đặt ra cho kẻ chụp mũ: có phải người tự do tuyệt đối không được ca tụng những tác phẩm của người thân cộng, của đảng viên cộng sản? Vậy họ giải thích thế nào về việc quốc ca Việt Nam do một đảng viên đảng công sản sáng tác? Họ giải thích thế nào về việc người trong Nam vẫn yêu chuộng thơ Thế Lữ, Xuân Diệu, Chế Lan Viên?

Lối suy nghĩ này không những cực đoan mà còn ấu trĩ. Trước pháp luật Mỹ, chụp mũ kiểu này sẽ bị coi như phỉ báng. Không toà án nào chấp nhận lối suy luận này được.  

4. Nạn nhân kinh doanh, trao đổi với Việt Nam, do đó làm lợi cho cộng sản, tiếp tay cho cộng sản. "Lý tưởng" của những kẻ chụp mũ là không mua bán, trao đổi với bất cứ ai có quan hệ đến nhà nước cộng sản.  Họ quên là người dân Mỹ, kể cả họ, tiêu thụ hàng hoá, sản phẩm của Trung Hoa, ông trùm cộng sản. Nếu tiêu thụ hàng hoá Trung Hoa là làm giàu cho cộng sản ngoại bang, làm cho Trung Hoa mạnh hơn để có nhiều phương tiện thôn tính bờ cõi nước Việt hơn, và do đó là tiếp tay cho cộng sản, cho ngoại bang, thì có lẽ toàn thể cộng đồng Việt ở Hoa Kỳ đang tiếp tay cho cộng sản, cho ngoại bang xâm lấn Việt Nam! Một lần nữa, cái lối suy luận này không những cực đoan mà còn vô lý. Nói đúng hơn, đây là lý luận ngu xuẩn. Nạn nhân bị chụp mũ dưới dạng này rất dễ thành công khi truy tố kẻ chụp mũ trước toà án.  

 5. Nạn nhân tán đồng ý kiến hoặc gặp gỡ những người ngày trước đã là đảng viên cộng sản.  Những người này, giờ đây dù làm gì đi nữa, vẫn tiếp tục là cộng sản. Nếu họ tỏ thái độ chống cộng, đó chỉ là họ đóng kịch, giả tạo. Những ai tiếp xúc với họ, tán đồng với họ, đều là cộng sản.  

 Đây là trường hợp của Dương Thu Hương, Bùi Tín, và những người tương tự. Những người này đã từng là đảng viên trung kiên của cộng sản, đã là "tội đồ của dân tộc" thì không thể cho họ đứng chung hàng ngũ với người quốc gia được! Những ai đã đọc Dương Thu Hương hay Bùi Tín gần đây sẽ thấy họ là những cây bút đả kích cộng sản hữu hiệu, vì ít ra họ hiểu nhà nước cộng sản hơn người miền Nam. Đả kích Dương Thu Hương, Bùi Tín chỉ là đả kích vì tư thù, chứ không thể nói vì lợi cho cuộc tranh đấu của người tự do. Chụp mũ những ai tán đồng với họ là hành động khủng bố, áp bức những người đó.  

 Trước toà án Hoa kỳ, nạn nhân bị phỉ báng, chụp mũ là cộng sản chỉ vì tán đồng với những người như Dương Thu Hương, Bùi Tín, sẽ có một cơ sở luận lý vững chắc để thắng kiện, để đòi được bồi thường.  

Kẻ thua kiện sẽ phải bồi thường: bồi thường về tổn thất, thiệt hại cho nạn nhân, bồi thường tượng trưng, bồi thường vì nhu cầu xã hội phải trừng phạt kẻ cố tình chụp mũ để khủng bố. Dù có dùng những thủ thuật như khai vỡ nợ, không tiền, tên tuổi và hành động kẻ chụp mũ chắc chắn sẽ được công bố cho cộng đồng. Họ có thể đủ liêm sỉ để tiếp tục chụp mũ hay không, ta phải truy tố họ ra toà thì sẽ có câu trả lời.  

Thế cho nên, kẻ nào chụp mũ người khác trong cộng đồng cần phải bị truy tố trước pháp luật.  

LS Đỗ Quý Dân
Dan Do
Efficio Law Group, PC
586 N. First Street, Suite 227
San Jose, CA 95112
(408) 292-5505

Phụ lục 1 – Hướng dẫn về luật phỉ báng (do các thẩm phán sử dụng để hướng dẫn bồi thẩm đoàn)  
California Civil Jury Instructions (CACI) 1704. Defamation per se—Essential Factual Elements (Private Figure—Matter of Private Concern).

Wednesday, February 15, 2017

Nhật Ký Biển Đông: Thực Tế Chính Trị và Lý Tưởng

Nhật Ký Biển Đông: Thực Tế Chính Trị và Lý Tưởng

Nhật Ký Biển Đông hai tuần đầu Tháng Hai ghi nhận những biến chuyển quan trọng như sau:

Tình hình thế giới:
- CNN News ngày 1/2/2017: "Liên Hiệp Phi Châu vừa kêu gọi các thành viên rút lui tập thể khỏi Tòa Án Hình Sự Quốc Tế (ICC). Tuy nhiên nghị quyết không có tính ràng buộc trong khi Nigeria và Senegal chống lại việc rút lui. Nam Phi và Burundi đã quyết định rút ra khi cáo buộc Tòa Hình Sự Quốc Tế làm  giảm chủ quyền và chi nhắm vào các quốc gia Phi Châu một cách bất công. ICC đã phủ nhận cáo buộc này và nhấn mạnh rằng tổ chức chỉ tìm công lý cho các nạn nhân chiến tranh tại Phi Châu."

Có thể các quốc gia Phi Châu nghĩ rằng Tòa Án Hình Sự Quốc Tế là một công cụ của Tây Phương, chưa bao giờ lên án hoặc truy tố các quốc gia Tây Phương đã can thiệp quân sự trên quy mô toàn cầu và giết hại biết bao nhiêu thường dân vô tội.

- Foreign Policy Magazine ngày 1/2/2017: "Thủ Tướng Najib Razak của Mã Lai và Tổng Thống  Joko Widodo của Nam Dương nói rằng sắc lệnh cấm di dân từ bảy quốc gia Hồi Giáo của Ô. Trump không ảnh hưởng tới nước họ cho nên khuyên dân chúng nên giữ im lặng."

Đây là thái độ khôn ngoan. Mình là nước nhỏ, chuyện nước lớn không ảnh hưởng tới mình thì nên  "thủ khẩu như bình", sức đâu mà chống đối cho gây thù chuốc oán.

- Tổng Hợp: Tổng Thống Donald Trump đe dọa cắt đứt ngân khoản tài trợ cho Đại Học Berkeley California (UC. Berkeley) sau khi sinh viên biểu tình đốt phá không cho chủ bút tờ Breibart có lập trường bảo thủ nói chuyện tại đây. Ô. Trump nại lý do họ đã ngăn cản tự do ngôn luận. Khoảng 1500 sinh viên trong đó có 150 người mang mặt nạ đã đập phá và đốt một số toà nhà trong khuôn viên đại học.

Tôi không bênh Ô. Trump nhưng từ lúc còn tranh cử tới nay, thành phần chống đối Ô. Trump đểu cực đoan quá khích, chửi thề tục tĩu, đập phá, đốt cờ nhưng lại cứ lên án Ô.Trump là cực đoan. Có xem các cuộc biểu tình trên truyền hình mới thấy đàn bà con gái Mỹ dữ dằn quá, không hiền lành như ta tưởng. Các thành phần nhân danh nhân đạo, dân chủ, tự do, nhân quyền đã hành động như những kẻ phát-xít. Tại các nước nhỏ, nếu biểu tình như thế này thì đã rúng động thế giới, nhưng ở Mỹ thì chỉ là chuyện "uống cà-phê buổi sáng" mỗi ngày. Xin nhớ cho, ở Mỹ không thể lật đổ chính quyền bằng những cuộc biểu tình như ở Thái Lan, Nam Hàn. Quốc Hội và Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ không chịu áp lực từ đường phố. Ngày xưa "Được làm vua, thua làm giặc" còn ngày nay, "Thắng cử làm vua, thua đi biểu tình" và biểu tình liên tục, nại mọi cớ để biểu tình và biểu tình có thù lao.

- Reuters ngày 2/2/2017: "Tòa Bạch Ốc hôm nay nói rằng việc Do Thái xây dựng thêm những khu định cư hay bành trướng ra ngoài khu vực hiện có tại vùng đất chiếm đóng không giúp ích gì cho việc tiến hành hòa bình với Palestines." Ngoài ra cũng có tin là Ô. Trump cảnh báo Do Thái về một hành động như vậy.

Đây là lần đầu tiên bộ tham mưu của Ô. Trump có thái độ không đồng tình với việc Do Thái xây thêm các khu định cư tại khu vực chiếm đóng. Đây là hành động đúng nếu muốn Do Thái ngồi vào bàn hội nghị để giải quyết vấn đề Palestines. Thế nhưng vào tuần tới đây, Ô. Trump sẽ vô cùng khó xử khi tiếp Ô. Netanyahu tại Tòa Bạch Ốc với lời hứa lúc tranh cử là di chuyển tòa đại sứ Hoa Kỳ từ Tel Aviv về Jerusalem. Nếu Ô. Trump làm thế sẽ tạo hỗn loạn trong quan hệ ngoại giao với thế giới Ả Rập. (at the risk of unleashing chaos in America's relationship with the Arab world)

-Popular Mechanics ngày 3/2/2017: "Theo báo cáo của Tin Tức Quốc Phòng Trung Quốc, việc đóng hàng không mẫu hạm thứ hai có tên Sơn Đông (Shandong) đang tiến triển đều đặn. HKMH nội địa này được đóng tại một xưởng gần Thượng Hải, trong khi chiếc thứ nhất (Liêu Ninh) đang ở vào vị thế sẵn sàng chiến đấu."

Tham nhũng! Ôi căn bệnh bất trị của loài người giống như tệ nạn gái mãi dâm vậy. Ngoại trừ Tú Bà hay bọn ma-cô dắt mối, không ai bao che cho mại dâm cả. Thế nhưng trong tham nhũng người ta lại bao che cho nhau. Tham nhũng cũng giống như con quỷ trăm đầu. Chặt đầu này nó mọc đầu khác, vô phương chữa trị. Ở Mỹ này vì không diệt được nạn hút cần-sa cho nên người ta đã hợp pháp hóa cho dễ kiểm soát. Do đó, có lẽ loài người cũng nên nghĩ tới chuyện "hợp pháp hóa tham nhũng" bằng một đạo luật và ghi vào trong hiến pháp đàng hoàng. Ở Mỹ này người ta không bao che cho tham nhũng nhưng đàn em tham nhũng, hay tham nhũng cùng đảng sẽ được các ông tổng thống ân xá vào ngày cuối cùng của nhiệm kỳ. Như thế là vui vẻ cả làng, tham nhũng ở tù ít năm ra tù lại sống khơi khơi.
-UPI ngày 3/2/107: "Đại sứ Nga tại Nam Hàn cảnh cáo là Mạc Tư Khoa sẽ có biện pháp nếu Hán Thành tiếp tục kế hoạch triển khai hệ thống lá chắn hỏa tiễn THAAD. Kế hoạch này được Hoa Kỳ và Nam Hàn thỏa thuận năm 2016. Nga không lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ bằng Bắc Kinh thế nhưng vào ngày 3/2/2017, Đại Sứ Nga Alexander Timonin nói với báo chí Nam Hàn rằng nếu hệ thống hỏa tiễn được lắp đặt, Nga sẽ không còn lựa chọn nào khác là tiến hành việc bảo vệ an ninh của Nga vì việc triển khai này tác động nguy hiểm tới khu vực."

Đây là vấn đề vô cùng tế nhị. Nếu Nam Hàn vì muốn chống lại Bắc Hàn, cho phép Hoa Kỳ bố trí hệ thống lá chắn hòa tiễn THAAD, chắc chắn nền an ninh của Nga và Hoa Lục bị đe dọa. Hai nước này sẽ phối hợp với nhau trả đũa bằng cách giúp đỡ về mọi mặt cho Bắc Hàn hoặc hỗ trợ cho Bắc Hàn chế tạo bom nguyên tử…thì sẽ là thảm họa cho Nam Hàn và Nhật Bản. Cho nên Nam Hàn phải hết sức thận trọng.

- Reuters ngày 4/2/2017: "Thay vì xé bỏ thỏa hiệp hạt nhân với Ba Tư (như lời hứa lúc tranh cử), bộ tham mưu của Ô. Trump đang tìm phương thức tăng cường việc thi hành thỏa hiệp và tái thương thảo một số điều khoản (để chiều lòng Do Thái) thế nhưng cũng khó lòng thuyết phục năm cường quốc khác ngồi lại để duyệt lại thỏa hiệp này."

Thế mới hay "hứa" thì dễ, ai cũng có thể hứa chuyện trên trời được. Nhưng thực hiện thì mới khó. Cũng giống như cậu con trai đang tán tỉnh cô gái, hứa sẽ chiều em hết mực, cái gì em muốn anh cũng sẽ làm cho em. Nhưng khi dẫn  nhau đi mua sắm, cô gái chỉ vào cái nhẫn kim cương giá khỏang 100,000 đô-la thì cậu con trai có thể té xỉu ngay tại chỗ (tiếng Việt đổi đời gọi là đột qụy).

- AP ngày 4/2/2017: "Tổng Thống Putin nói rằng chính quyền Ukraina đã cố tình làm tình hình căng thẳng thêm để lôi kéo sự hỗ trợ của tân Tổng Thống Donald Trump. Cuộc chiến leo thang trong năm ngày qua đã làm chính phủ và phe ly khai thiệt hại nặng nề. Ông "diều hâu" John McCain nói rằng Nga đang thử thách Mỹ tại Ukraina và thúc giục Ô. Trump phải đánh trả (cho một nước xa lắc xa lơ, không ăn nhằm chi tới quyền lợi và an ninh của Hoa Kỳ).

- EuroNews ngày 4/2/2017: "Các người biểu tình tại Thủ Đô Bucharest, Lỗ Ma Ni đã phản đối việc chính quyền quyết định giảm nhẹ tội cho những viên chức tham nhũng. Đây là cuộc biểu tình lớn nhất từ cuộc cách mạng 1989. Cả trăm ngàn người đã xuống đường phản đối việc ban hành một sắc luật khẩn cấp cho phép các chính trị gia thoát tội tham nhũng nếu số tiền dưới 44,000 euros."

Tham nhũng! Ôi căn bệnh bất trị của loài người giống như tệ nạn gái mãi dâm vậy. Ngoại trừ Tú Bà hay bọn ma-cô dắt mối, không ai bao che cho mại dâm cả. Thế nhưng trong tham nhũng người ta lại bao che cho nhau. Tham nhũng cũng giống như con quỷ trăm đầu. Chặt đầu này nó mọc đầu khác, vô phương chữa trị. Ở Mỹ này vì không diệt được nạn hút cần-sa cho nên người ta đã hợp pháp hóa cho dễ kiểm soát. Do đó, có lẽ loài người cũng nên nghĩ tới chuyện "hợp pháp hóa tham nhũng" bằng một đạo luật và ghi vào trong hiến pháp đàng hoàng. Ở Mỹ này người ta không bao che cho tham nhũng nhưng đàn em tham nhũng, hay tham nhũng cùng đảng sẽ được các ông tổng thống ân xá vào ngày cuối cùng của nhiệm kỳ. Như thế là vui vẻ cả làng, tham nhũng ở tù ít năm ra tù lại sống khơi khơi.

- UPI ngày 5/2/2017: "Hải quân Hoa Kỳ đã chính thức cho nghỉ hưu HKMH Enterprise trong một buổi lễ tại Virginia vào ngày 3/2/2017, chấm dứt 55 năm phục vụ và được thương mến đặt cho cái tên "Big E". Tàu chiến này đã không còn hoạt động từ năm 2012 và bỏ neo tại bến đậu chính của nó tại Norfolk, Virginia là nơi mà các chuyên viên đã tháo gỡ lò phản ứng nguyên tử trên con tàu. Được coi là căn cứ quân sự nổi, góp vai trò quan trọng vào những xung đột trên thế giới - khởi đầu từ Cuộc Khủng Hoảng Hỏa Tiễn Cuba cho tới tham gia tác chiến sau biến cố 9/11/2001 để tấn công khủng bố. Nó là con tàu cuối cùng của Hải Quân Hoa Kỳ rời khỏi bờ biển Việt Nam để thi hành chiến dịch di tản khi cuộc Chiến Tranh Việt Nam kết thúc năm 1975."

- Good Morning America ngày 7/2/2017: "Chủ Tịch Hạ Viện Anh John Bercow được hoan nghênh nhiệt liệt khi loan báo quyết định chống đối lại việc Tổng Thống Donald Trump đọc diễn văn tại quốc hội trong chuyến công du sắp tới với lý do Ô. Trump đã cấm nhập cảnh vào Hoa Kỳ công dân từ bảy nước Hồi Giáo."

Đây cũng là chuyện lạ. Cả hoàng gia, chính phủ và quốc hội Anh đã trải thảm đỏ để nghênh tiếp Ô. Tập Cận Bình và gọi đây là "Thời kỳ hoàng kim giữa hai nước" nhưng lại chống đối Ô. Trump- lãnh tụ một quốc gia đồng minh thân thiết nhất của Anh. Theo tôi nghĩ, Ô. Trump có thể hủy bỏ chuyến công du Anh mà thiệt hại không phải về phía Mỹ mà về phía Anh. Anh Quốc sẽ là "lương tâm của nhân loại" hay đây là thời kỳ mạt vận?  Nước Anh hiện có 2,706,066  người Hồi Giáo tức 4.5%  dân số, một con số đáng kể để ảnh hưởng tới cấu trúc xã hội, tôn giáo và chính trị của nước Anh. Thị trưởng Luân Đôn hiện nay là một người Hồi Giáo. Em gái của vợ ông Tony Blair - cựu thủ tướng Anh - đã cải đạo sang Hồi Giáo. Theo Quora. com, mỗi năm có khoảng 5200 người Anh cải đạo sang Hồi Giáo  (United Kingdom : Kevin Brice, a researcher at the University of Wales Trinity Saint David, calculated that around 5200 Britons turn to Islam every year, and that the total number of converts is about 100,000.) Ngày nay đối thủ của Tin Lành và Ca-tô Giáo La Mã không phải là Phật Giáo hay Ấn Độ Giáo mà là Hồi Giáo. Chính vì thế mà Vatican đã tập trung vào sách lược cải đạo các quốc gia Á Châu nghèo khổ như Lào, Thái Lan, Miến Điện, Campuchea, Việt Nam, Mông Cổ…để bù đắp lại số tín đồ đã mất tại Âu Châu, Canada, Úc Châu và Hoa Kỳ. Theo ý kiến riêng của tôi, có thể chỉ là phỏng đoán, về lâu về dài Hồi Giáo sẽ thắng vì Tây Phương bị cột chặt vào lý tưởng dân chủ, tự do, nhân quyền. Âu Châu và Hoa Kỳ không thua trên các chiến trường nhưng thua ngay tại chính thủ đô của mình, chính trên đất nước mình. Lý tưởng dân chủ, tự do, nhân quyền rất tốt cho mỗi cá nhân nhưng chưa chắc  đã bảo vệ được bản sắc, sự an nguy và toàn vẹn của một dân tộc. Dân chủ, tự do, nhân quyền quá độ có thể dẫn tới chia rẽ, hỗn loạn và chia cắt lãnh thổ. Dân chủ tự do quá trớn sẽ là một thảm họa cũng giống như chủ nghĩa cực đoan. Trước đây người ta nói rằng chính dân chủ, đối lập và chống đối nhau - tức vì có tự do dân chủ cho nên các quốc gia Tây Phương ngày càng phát triển. Quan niệm đó có thể đã sai rồi. Nhìn vào thực tế, nước Mỹ đang suy yếu đi chỉ vì sự chống đối lan tràn.  Ngày 13/2/2017 Washington Post đi một bài viết có tựa đề, "Âu Châu hiển nhiên không đồng ý với nhau về nền dân chủ (Europe is starkly divided over whether democracy is working) trong đó đưa ra một biểu đồ quốc gia nào thỏa mãn với chế độ dân chủ, quốc gia nào không. Ôi dân chủ! Điều mà ta thương mến nhất có ngày lấy đi sinh mệnh của chính ta, bởi vì dân chủ cũng là tự do xuống đường chửi bới, đốt phá, ngăn cấm và đánh đập người khác.

- ABC News ngày 7/2/2017: "Đội tàu đặc nhiệm của Hoa Lục đã kết thúc chuyến viếng thăm bốn nước ở vùng Vịnh Ba Tư giữa lúc Hoa Lục gia tăng sức mạnh hải quân trên biển bằng sự hiện diện tại vùng chiến lược sinh tử này. Ba tàu chiến đã rời Kuwait vào ngày 5/2/2017 sau khi ghé Saudi Arabia, Qatar và Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất (United Arab Emirates)."

Hãy thử nhìn lại năm 1958 khi Hoa Lục còn lạc hậu, co cụm trong đất liền. Để bảo vệ Đài Loan,  Hoa Kỳ đã đưa tàu chiến áp sát bờ biển Trung Hoa chỉ cách 3 hải lý khiến Chu Ân Lai tức giận tuyên bố lãnh hải của họ là 12 hải lý. Thế nhưng ngày nay, họ đã có hàng không mẫu hạm và tàu chiến nghênh ngang trên khắp các đại dương. Nếu Mỹ cứ tiếp tục thù nghịch với Nga mà không lo đối phó với Ông Con Trời thì coi chừng quá trễ. Nước Mỹ do bị truyền thông đầu độc và 8 năm chống Nga của Ô. Obama - kể cả một số thành viên của Đảng Cộng Hòa như TNS. John McCain, TNS. Lindsey Graham và TNS. Mitch McConnell - đã coi Nga là kẻ thù số 1 trong khu thực tế Hoa Lục mới là kẻ thù tiềm tàng có thể tranh ngôi vị bá chủ thế giới với Mỹ. Cho nên người xưa đã có thí dụ để mô tả sự mù quáng, "Sợi lông tơ ban đêm thì thấy. Còn trái núi sừng sững trước mặt thì không thấy".

- AP (Brussels) ngày 15/2/2017: "Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Jim Mattis vừa đưa ra một tối hậu thư mạnh mẽ với các quốc gia thuộc khối NATO là họ phải tăng thêm chi phí quốc phòng vào cuối năm nay nếu không thì chỉ nhận được cam kết vừa phải (moderate its commitmnent) từ Hoa Kỳ mà thôi." Ô. Mattis nói một câu "xanh rờn": "Hoa Kỳ không thể lo cho sự an nguy của cháu con tương lai của quý vị hơn là quý vị". (Americans cannot care more for your children's future security than you do.)

Việc Ô. Trump ân cần tiếp đó Ô. Abe cho thấy tình hình Bắc Á và Đông Nam Á không êm xuôi như chúng ta tưởng. Hoa Lục vẫn là đối thủ đáng ngại của Hoa Kỳ tại Á Châu. Reuters ngày 10/2/2017 đưa tin,  "Tổng Thống Donald Trump và Thủ Tướng Abe đã mở một cuộc hội đàm kéo dài hai ngày vào Thứ Sáu 10/2/2017 nhằm củng cố thêm mối liên hệ đồng minh lâu đời, có lúc căng thẳng vì lập trường của Đảng Cộng Hòa về những vấn đề ngoại thương và an ninh. Hai nhà lãnh đạo đã ngồi xuống tại Phòng Bầu Dục, bắt tay nhau và mỉm cười để chụp hình. Ô. Abe bày tỏ một thái độ hy vọng khi nói chuyện trong bữa ăn sáng tại Phòng Thương Mại rằng ông mong muốn xây đắp một mối liên hệ tin cậy với vị lãnh đạo mới của Hoa Kỳ. Sau đó hai người đáp Air Force One của tổng thống Hoa Kỳ tới Mar-a-Lago là dinh thự nghỉ mát sang trọng của Ô. Trump ở Florida để đánh gôn và dùng tiệc tối."
Trước thực tế kinh tế khó khăn của đất nước và các nước Âu Châu tuy đóng góp ít oi nhưng lại kêu gào Hoa Kỳ hết lòng hỗ trợ, Bộ Tham Mưu của Ô. Trump phải tính lại. Tôi nghĩ rằng các nước Âu Châu cuối cùng cũng phải mở thêm hầu bao tức đóng góp 2% lợi tức quốc gia cho chi phí quốc phòng mà thôi.

Tình hình Syria:
- ABC News ngày 7/2/2017, "Tổng Thống Assad của Syria nói rằng Âu Châu không thể có vai trò trong việc tái thiết Syria trừ phi họ thay đổi chính sách đối với vùng Trung Đông. Ô. Assad cho rằng Âu Châu đã hỗ trợ cho phe phiến quân là lực lượng đã gây ra sự tàn phá Syria và Âu Châu không thể vừa tàn phá vừa xây dựng cùng lúc. Còn tuyên bố của Tổng Thống Donald Trump về việc chống khủng bố là hứa hẹn nhưng còn quá sớm để mong chờ những gì sẽ diễn ra trên bộ."

- AP ngày 9/2/2017: "Một phi cơ chiến đấu Nga vô tình oanh kích trúng một tòa nhà tại bắc Syria giết chết ba và làm bị thương 11 binh sĩ Thổ Nhĩ Kỳ đang trú đóng tại đây. Tổng Thống Putin đã lập tức gọi điện thoại bày tỏ sự đáng tiếc của biến cố với Tổng Thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan và gửi lời chia buồn trước thảm kịch này."

Hiện nay tình hình Syria vẫn còn phức tạp khi binh sĩ Thổ Nhĩ Kỳ tiến vào Syria để cùng phe phiến quân chống lại Nhà Nước Hồi Giáo. Trong một cuộc phỏng vấn phổ biến trên Yahoo News ngày 11/2/2017, Tổng Thống Assad cho biết ông có thể hoan nghênh lính Mỹ có mặt trên đất nước ông nếu đó là một nỗ lực thật sự (genuine) để chống lại quân khủng bố và một mối quan hệ mới giữa Nga và Hoa Kỳ. Ngoài ra ông cũng  bác bỏ hình ảnh và tin tức về sự tra tấn và giết hại các đối thủ chính trị và gọi đó là phỏng đoán và giả tạo. Theo Washington Post ngày 11/2/2017, Ba Tư đã cho phép máy bay Nga được sử dụng không phận trong những chiến dịch quân sự tại Syria. Nếu Mỹ đe dọa Ba Tư, để sống còn, Ba Tư có thể sẽ cho phép Nga thiết lập các căn cứ hải quân tại Vịnh Ba Tư thì sẽ là một thảm họa cho Tây Phương. Cho nên chèn ép Ba Tư để chiều lòng Do Thái là sách lược ngoại giao mù quáng như kiểu Ô. John McCain lúc nào cũng đòi mở một cuộc chiến với Ba Tư và Syria. Làm chính trị lớn mà phản ứng theo thương-ghét theo kiểu Ô. John McCain thì đất nước "từ chết tới bị thương". Ông chết thì không sao, nhưng cả nước chết, thế giới lâm nguy, hàng vạn thanh niên hy sinh trên chiến trường mới là điều đáng nói. Hình như Ô. McCain không quan tâm tới những điều này mà chỉ "thích nói" để bù đắp lại sự thất bại của ông trước Ô. Obama.

Tình hình Biển Đông:
- Bloomberg News ngày 4/2/2017: "Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ James Mattis  nói rằng mọi nỗ lực để giải quyết tranh chấp ở Biển Đông đã kiệt sức sau khi Bộ Trưởng Ngoại Giao Tillerson dường như bày tỏ thái độ cứng rắn hơn với Hoa Lục. Nói chuyện tại Đông Kinh (Tokyo) sau khi gặp Bà Bộ Trưởng Quốc Phòng Tomomi  Inada, Ô. Mattis đã cáo buộc Hoa Lục xé nát niềm tin (shredding the trust) của các nước láng giềng, và rằng quyền tự do hàng hải vẫn là tuyệt đối và mọi quốc gia phải tuân theo luật lệ." Theo AP, Bắc Kinh nói rằng Hoa Kỳ đã làm tình hình ổn định của khu vực trở nên nguy hiểm sau khi Ô. Mattis tái cam kết "kề vai sát cánh" với Nhật Bản và hiệp ước phòng thủ chung bao gồm cả Đảo Điếu Ngư (Senkaku) hiện đang tranh chấp với Bắc Kinh."

- VOA News ngày 8/2/2017: "Trung Quốc nổi lên như quốc gia hàng đầu cung cấp du khách cho Việt Nam năm vừa qua, một thực tế có thể giúp mở rộng thêm mối quan hệ đã bị tổn thương bởi những tranh chấp biển đảo và sự nghi ngại lẫn nhau suốt chiều dài lịch sử. Số lượng du khách Trung Hoa đổ vào các nước láng giềng Đông Nam Á đã lên tới 250,000 trong Tháng Giêng, hơn hẳn những quốc gia khác ¼ trong tổng số của cả tháng. Theo các giới chức Việt Nam, số du khách Trung Hoa gia tăng 68% trong Tháng Giêng 2016.  Số lượng du khách Trung Hoa đã làm thay đổi bộ mặt kinh tế của Hồng Kông và Đài Loan trong thập niên qua và đưa các quốc gia này lại gần Hoa Lục hơn sau những thời kỳ cọ sát."

Du lịch là kỹ nghệ kiếm tiền nhanh và rẻ nhất nhưng nó cũng đem lại một số hệ quả xấu. Một số lượng du khách quá đông đổ vào một bãi biển hay một hòn đảo sẽ phá hủy và gây ô nhiễm môi trường, đồng thời bùng phát kỹ nghệ gái điếm như Pattaya, làm xấu bộ mặt của Vương Quốc Thái Lan. Nếu như năm hay mười triệu du khách Tàu có đổ dồn tới các nước Âu Châu hay Hoa Kỳ thì vẫn không làm thay đổi cấu trúc hay bộ mặt của các quốc gia này. Nhưng nếu nó đổ  tới các nước nghèo khổ như Thái Lan, Việt Nam, Lào, Kampuchea thì hàng quán, khách sạn mang bảng hiệu Tàu sẽ mọc lên như nấm. Rồi những người phục vụ kỹ nghệ du lịch sẽ học tiếng Tàu để giao dịch…khiến những thành phố đó biến thành China Town (Phố Tàu) lúc nào không hay. Cho nên các nước nghèo khổ như Việt Nam đừng thấy du khách Tàu đổ tới mà mừng. Coi chừng họa đi theo đó. Ngoài ra, du khách Tàu có đến Việt Nam là để thưởng thức những "nét Việt Nam". Nếu đến nơi mà bảng hiệu, hàng quán, khách sạn, nhân viên phục vụ đều nói tiếng Tàu thì thà họ du lịch Quảng Đông, Hải Nam có lẽ còn sướng hơn. Do đó, muốn hấp dẫn du khách ngoại quốc thì phải giữ nguyên "bản sắc Việt". Chẳng hạn, mình du lịch Ba -Lê (Paris) là muốn thưởng thức những phong cảnh và nét đẹp của Pháp. Nhưng đến đó nó lại là một thành phố Tàu, thành phố Mỹ thì đến đó làm gì.

Đây là vấn đề vô cùng nhức nhối của Miến Điện. Mặc dù ngày hôm nay Bà San Suu Kyi trên thực tế đang lãnh đạo đất nước cũng không sao giải quyết được. Theo Washington Post ngày 12/2/2017, Bà San Suu Kyi đã hối thúc quân đội và các phe sắc tộc vũ trang ký kết thỏa hiệp ngưng bắn. Lý tưởng và thực tế luôn luôn đối chọi nhau. Hoa Kỳ- quốc gia dang rộng cánh tay tiếp đón người di dân và nhập cư trong mấy trăm năm qua với tượng Nữ Thần Tự Do đứng sừng sững ở cửa biển tiến vào Nữu Ước thế mà ngày hôm nay cũng phải ngăn cấm người nhập cư từ 7 quốc gia Hồi Giáo cũng chỉ vì nạn khủng bố Hồi Giáo và người Hồi Giáo không sao thích nghi được với văn hóa, phong tục tập quán nơi họ đang sinh sống và đòi áp đặt luật lệ Hồi Giáo lên những xứ sở này (Sắc lệnh này đã bị tòa án Liên Bang bác bỏ). Trước đây trong thời gian tranh cử, GH. Francis cũng phê phán chính sách ngăn chặn di dân bất hợp từ Mễ Tây Cơ tràn vào Hoa Kỳ của Ô. Trump với câu nói, "Xây cầu chứ đừng xây tường".
- AP ngày 10/2/2017: "Tổng Thống Donald Trump vừa tái xác nhận lập trường đã có từ lâu về "Một Nước Trung Hoa" trong cuộc điện đàm với Chủ Tịch Tập Cận Bình khiến làm giảm bớt lo lắng về một thay đổi trong mối quan hệ với Bắc Kinh. Theo các viên chức Tòa Bạch Ốc và Trung Quốc, hai bên đã nói chuyện rất lâu vào ngày Thứ Năm 9/22017." Việc giảm nhẹ căng thẳng với Hoa Lục của Ô. Trump cho thấy dù Ô. Trump có nói mạnh thế nào đi nữa thì đây vẫn chưa phải lúc Hoa Kỳ đối đầu với Trung Quốc mà vẫn chỉ là "tái cân bằng lực lượng" như sách lược của Ô. Obama mà thôi hoặc đang hình thành chiến lược mới.

Việc Ô. Trump ân cần tiếp đó Ô. Abe cho thấy tình hình Bắc Á và Đông Nam Á không êm xuôi như chúng ta tưởng. Hoa Lục vẫn là đối thủ đáng ngại của Hoa Kỳ tại Á Châu. Reuters ngày 10/2/2017 đưa tin,  "Tổng Thống Donald Trump và Thủ Tướng Abe đã mở một cuộc hội đàm kéo dài hai ngày vào Thứ Sáu 10/2/2017 nhằm củng cố thêm mối liên hệ đồng minh lâu đời, có lúc căng thẳng vì lập trường của Đảng Cộng Hòa về những vấn đề ngoại thương và an ninh. Hai nhà lãnh đạo đã ngồi xuống tại Phòng Bầu Dục, bắt tay nhau và mỉm cười để chụp hình. Ô. Abe bày tỏ một thái độ hy vọng khi nói chuyện trong bữa ăn sáng tại Phòng Thương Mại rằng ông mong muốn xây đắp một mối liên hệ tin cậy với vị lãnh đạo mới của Hoa Kỳ. Sau đó hai người đáp Air Force One của tổng thống Hoa Kỳ tới Mar-a-Lago là dinh thự nghỉ mát sang trọng của Ô. Trump ở Florida để đánh gôn và dùng tiệc tối."

Việc Ô. Trump chưa vội có hành động mạnh bạo với Hoa Lục cho thấy Hoa Kỳ đang suy tính một chiến lược mới để đối phó với Trung Quốc. Với thực tế hiển nhiên trước mắt, Ô. Trump phải duyệt lại toàn bộ chính sách đối ngoại chứ không thể giữ "nguyên xi" như những lời hứa trong lúc tranh cử. Nếu không tạo được sự hòa hoãn với Nga thì Ô. Trump không thể giải quyết được cuộc khủng hoảng Trung Đông do Ô. Bush Con tạo ra.  Điều trần trước Quốc Hội cách đây vài hôm, tướng chỉ huy mặt trận A Phú Hãn đã xin phép tăng quân để phá vỡ thế bế tắc (stalemate) của cuộc chiến kéo dài đã 16 năm. Có thể trong nhiệm kỳ bốn năm, Ô. Trump cũng không giải quyết được cuộc chiến A Phú Hãn, Iraq và các cuộc khủng hoảng Syria, Libya, Yemen. Xin nhớ cho, đưa thêm quân vào tức sẽ tốn kém và thương vong - tạo điều kiện cho phe đối lập chống đối. Và đất nước lại rối beng thêm bên cạnh các vấn đề nhức đầu như ngăn chặn di dân từ bảy quốc gia Hồi Giáo, xây tường và chống khủng bố.

Nhận Định:
AP ngày 9/2/2017 loan tin, "Một con tàu Mã Lai chở thực phẩm và thuốc men để giúp các thành viên của nhóm thiểu số Hồi Giáo Rohingya bị ngược đãi đã tới Ngưỡng Quang vào ngày hôm nay khi các nhóm nhân quyền lên án quân đội Miến Điện đã tàn sát tập thể, hãm hiếp và phạm những tội khác với nhóm thiểu số này. Đoàn Tàu Thực Phẩm Nhỏ Cho Miến Điện (Food Flotilla for Myanmar) đã tới sau khi chiến dịch chống nổi dậy tiến hành khắp tiểu bang Rakhine nơi có khoảng 1 triệu người Rohingya sinh sống. Tuần rồi, các điều tra viên về nhân quyền của LHQ nói rằng "chắc chắn" quân đội Miến Điện đã phạm tội chống lại nhân loại khi tiến hành cuộc đàn áp này."

Cũng theo AP ngày 9/2/2017, Giáo Hoàng Francis đã mạnh mẽ lên án việc thảm sát và hãm hiếp tập thể người Hồi Giáo Rohingya. GH. Francis nói rằng, "Người Hồi Giáo Muslim bị giết hại chỉ vì họ muốn sống với văn hóa và tín ngưỡng của họ." (Rohingya Muslims were targeted "simply because they want to live their culture and their Muslim faith).

Đây là vấn đề vô cùng nhức nhối của Miến Điện. Mặc dù ngày hôm nay Bà San Suu Kyi trên thực tế đang lãnh đạo đất nước cũng không sao giải quyết được. Theo Washington Post ngày 12/2/2017, Bà San Suu Kyi đã hối thúc quân đội và các phe sắc tộc vũ trang ký kết thỏa hiệp ngưng bắn. Lý tưởng và thực tế luôn luôn đối chọi nhau. Hoa Kỳ- quốc gia dang rộng cánh tay tiếp đón người di dân và nhập cư trong mấy trăm năm qua với tượng Nữ Thần Tự Do đứng sừng sững ở cửa biển tiến vào Nữu Ước thế mà ngày hôm nay cũng phải ngăn cấm người nhập cư từ 7 quốc gia Hồi Giáo cũng chỉ vì nạn khủng bố Hồi Giáo và người Hồi Giáo không sao thích nghi được với văn hóa, phong tục tập quán nơi họ đang sinh sống và đòi áp đặt luật lệ Hồi Giáo lên những xứ sở này (Sắc lệnh này đã bị tòa án Liên Bang bác bỏ). Trước đây trong thời gian tranh cử, GH. Francis cũng phê phán chính sách ngăn chặn di dân bất hợp từ Mễ Tây Cơ tràn vào Hoa Kỳ của Ô. Trump với câu nói, "Xây cầu chứ đừng xây tường".

Có thể lời tuyên bố của GH. Francis sẽ gây bất mãn với Miến Điện- xứ sở mà Phật Giáo là quốc giáo. Mới đây GH. Francis lại lên tiếng chỉ trích chính sách hạn chế người nhập cư Hồi Giáo của Tổng Thống Donald Trump và cảnh báo về một chủ nghĩa dân tộc kiểu Hitler. Tôi không rõ Giáo Hoàng có đi quá xa trong việc phê phán Tổng Thống Donald Trump hay không khi so sánh Ô. Trump với Hitler. Hiện đã có cả ngàn biểu ngữ của nhóm Công Giáo Bảo Thủ treo tại Rome để phản đối Giáo Hoàng- điều chưa từng có trong lịch sử Giáo Hội TCG. La Mã.

Hiện nay cả thế giới, do thực tế quá khó khăn, tài nguyên thiên nhiên mỗi lúc mỗi khô cạn và sự cạnh tranh ngày càng trở nên khốc liệt…ai cũng phải đối đầu với thực tế. Thực tế chính trị ngày nay là: Xã hội không trộm cướp, đất nước không chiến tranh, công ăn việc làm, hàng hóa xuất cảng nhiều, cơm-áo-gạo-tiền, chồng giầu sang, vợ đẹp đẽ, con cái khôn ngoan, văn nghệ giải trí, vui chơi cho người dân…và một số quốc gia đang phải đối đầu với thảm họa di dân Hồi Giáo tràn vào đất nước mình. Giá nhà xuống thấp, chứng khoán tụt giảm, hàng hóa ế ẩm, thất nghiệp…có lẽ cũng chẳng còn tinh thần đâu mà đi nhà thờ, đi lễ chùa.  Còn lý tưởng là những giá tinh thần thường do các nhà đạo đức, giáo sĩ giảng dạy… có thể làm thăng hoa giá trị con người nhưng hoàn toàn trái ngược với những giá trị của thế tục. Nếu đòi hỏi tinh thần trở nên tuyệt đối như tuyệt đối yêu thương, tuyệt đối bình đẳng, tuyệt đối tha thứ, tuyệt đối dân chủ, tuyệt đối tự do…thì chỉ tìm thấy ở Thiên Đàng của Chúa Giê-su hay Nước Cực Lạc của Phật A Di Đà sau khi chết.

Trong thế giới hữu hạn, vô thường có sinh-diệt đầy tương tranh, đố kỵ, tị hiềm này thì "tuyệt đối" chỉ để giảng đạo, để tôn thờ, để vái lậy…chứ không bao giờ có. Lãnh đạo một đất nước mà theo "chủ nghĩa tuyệt đối" thì nên đi tu kẻo đất nước diệt vong. Cái mà thế giới Ta Bà này có thể đạt được là: Đừng tàn ác quá (tức ác vừa vừa), đừng lý tưởng quá (tức lý tưởng vừa vừa) tức con đường TrungDung (Middle Way) hay lập trường ở giữa (Centrist). Dó đó, thuyết Trung Dung của Khổng Tử có thể là Chân Lý - dù là tạm thời cho thế giới Ta Bà này - chứ không hẳn hủ lậu như một số quá khích vì muốn "thoát Trung" bài xích, chống đối.

Đào Văn Bình
(California ngày 15/2/2017)

Monday, February 13, 2017

Dân Thái Bình quê tôi kêu cứu vì nhà máy thép TQ gây ô nhiễm

Dân Thái Bình quê tôi kêu cứu vì nhà máy thép TQ gây ô nhiễm

LTS: Khi gởi bài này hôm thứ Tư, 8 tháng 2, 2017, bác Văn Quang có viết đôi dòng gởi đến các báo nhận được bài như sau:

"Tôi vừa ở bệnh viện về, may mà khám phổi không có bệnh gì. Tôi phải nằm nhà nghỉ. Gửi bài mới cho các anh chị đây, sợ ngày mai mệt nằm luôn. Văn Quang."

Xin chia sẻ cùng quí độc giả và cầu nguyện cho Bác luôn được khỏe mạnh, bình an.

Trong bài trước tôi đã tường thuật với bạn đọc về những cái độc lạ lùng ở Việt Nam. Trước hết là chuyện ung thư, một thứ bệnh hết thuốc chữa. Không phải do "trời đất" hại ta mà do chính con người hại nhau.

Đến hôm nay khi đọc tin về huyện Quỳnh Phụ tỉnh Thái Bình, hằng ngày những người dân sống gần khu công nghiệp Cầu Nghìn vẫn đang phải chịu đựng những đợt tiếng ồn khủng khiếp cùng khói bụi và mùi khét độc hại do nhà máy thép Shengli gây ra. Người dân tổ 12 thị trấn An Bài (Quỳnh Phụ) quanh năm sống thiếu ánh sáng bởi phải đóng kín cửa nhà, dùng vải che chắn nhiều lớp bên ngoài để tránh khói bụi từ 98 lò vôi.

Tôi rất ngạc nhiên vì cái tin này, tôi là dân huyện Quỳnh Phụ tỉnh Thái Bình đời sống xưa kia rất bình yên, kể cả thời Pháp thuộc đến đời Mỹ tràn vào VN rồi Nhật cũng tràn sang, dân Quỳnh Phụ vẫn sống yên ổn làm ăn. Thật ra Quỳnh Phụ là tên sát nhập hai huyện Quỳnh Côi và Phụ Dực. Dân Quỳnh Côi của tôi vẫn nằm riêng một góc trời.

Thị trấn An Bài có dòng sông được tách ra từ sông Luộc tại địa phận xã An Khê, Quỳnh Phụ, Thái Bình chảy theo hướng Đông Nam, đến địa phận xã Thụy Ninh, Thái Thụy, Thái Bình sông đổi hướng chảy ngoằn ngoèo theo hướng Tây Đông và hợp lưu với sông Thái Bình tại địa phận xã Thụy Tân (Thái Thụy) cách cửa Thái Bình khoảng 7 km về hướng Đông Bắc.

Sông có tổng chiều dài khoảng 35 km, đi qua các địa phương như huyện Quỳnh Phụ, Thái Thụy và Vĩnh Bảo - Hải Phòng. Làm ranh giới tự nhiên giữa Thái Bình và Hải Phòng.
Hai cột khói cao này ngày cũng như đêm, xả là thứ khói màu vàng chứa mạt sắt và vô số chất độc hại mà người dân nơi đây gọi nó là "thứ khí giết người"!
Ông Phạm Đức Thuận, Chủ tịch UBND thị xã An Bài cho biết, tổ dân phố 12 có chưa đến 50 gia đình dân nhưng có tới 98 lò nung vôi vây quanh. Từ 2012 trở lại đây, người dân đua nhau xây dựng lò sản xuất vôi để bán sang Đài Loan, Nam Hàn. Nhiều lò được cấp giấy phép nhưng không ít lò xây chui, việc đốt lò bằng than khiến môi trường ô nhiễm nghiêm trọng.

Ký ức vể con phố nhỏ và "bánh dò đất"
Tôi chỉ còn nhớ hồi còn nhỏ tôi sống ở Phố Bến Hiệp thuộc huyện Quỳnh Côi, nằm ngay cạnh con sông Luộc. Con sông có bến tàu Thủy, mỗi ngày có vài chuyến tàu từ Hải Phòng đi qua thường ghé lại hai cái cầu tàu bằng gỗ trả khách và đón khách. Dân Bến Hiệp của tôi lại nổi danh vì "bánh dò đất" vì nhằm gần đến giờ tàu chạy, mấy chú thanh niên lêu lổng giả là dân bán bánh dò, nhưng bên trong chỉ có nhân đất, khách thấy bánh dò to và mới hơn nên mua để ăn hay để dành, nhưng đến lúc mở gói lá bánh dò ra chỉ thấy toàn đất, mấy chú bán bánh dò đất nhảy tòm xuống sông bơi vào bờ rồi. Dân Bến Hiệp mang tiếng oan vì bánh dò ở đấy rất nổi tiếng thơm ngon, nhất là bánh dò nhà bà Khán Cờ, chiều chiều vẫn rao bán trong làng Hiệp rất nhiều người mua.

Nhưng chuyện tôi nhớ nhất là chuyện tôi cùng mấy thằng bạn sống ven sông, chiều chiều vẫn rủ nhau ra sông Luộc thi nhau bơi qua dòng sông lớn nước chảy cuồn cuộn. Đến mùa nước lớn có xác chết trôi nổi lờ đờ theo dòng sông, thường là các lính Mỹ, lính Nhật từ xa trôi về, có vài cái xác còn trắng hếu, có cái xác trương phình đen xì vì phơi nắng nhiều ngày giữa sông. Chúng tôi sợ nhưng vẫn cố nghiến răng nhắm mắt bơi qua. Sang đến bờ bên kia thuộc tỉnh Hải Dương rồi. Bên đó ven sông là cát bồi, dân trồng bắp (hay còn gọi là ngô), chỉ vài tháng là bắp cao ngập đầu người.

Lấy cớ rằng bắp Hải Dương ngon hơn bắp Thái Bình, chúng tôi bơi sang ăn trộm bắp bằng cách buộc túm hai cái ống quần lại quàng vào cổ, lấy trộm bắp cho vào ống quần. Đi một đoạn xa lên đầu dòng nước chảy xuôi thả cho nó trôi về bờ nhà khỏi mất công bơi. Nhưng còn nghịch láo hơn là đứng chửi thằng gác ruộng bắp cho đến khi nó vác gậy đuổi mới chịu nhảy xuống sông bơi về bờ bên nhà.

Đám gác ruộng chẳng bao giờ nhảy sông đuổi theo chúng tôi có lẽ vì họ sợ bên bờ Thái Bình có nhiều thanh niên giỏi võ hơn nhất là thanh niên xóm "nhảy tàu" họ đã từng thấy nhiều lần đứng bên bờ Hải Dương nhìn sang. Đến bây giờ tôi còn nhớ mặt mấy thằng bạn ở bến tàu, thằng nào cũng cao to nhưng bỏ học sớm theo bố làm việc ở bến tàu. Sau bao năm chiến tranh tôi chẳng còn gặp mặt thằng nào. Chúng nó ở lại miền Bắc chắc lại vào "bộ đội sinh bắc tử nam" hết rồi.
Cầu Nghìn ở Quỳnh Phụ.
Nhớ thời đạp xe đi học
Hai lần từ Saigon về thăm quê với anh em trong toàn soạn báo Văn Nghệ Úc, tôi đi qua phố Bến Hiệp xưa chỉ còn lại một dãy nhà tranh, những đống gạch của dãy phố được lệnh "tiêu thổ kháng chiến" vẫn còn ngổn ngang trong đó có cả ngôi nhà hai tầng của nhà tôi gạch vữa đã xám đen xám đỏ rất tang thương.

Chỉ có một cây cầu rất "hoành tráng" bắc ngang qua sông luộc, nghe nói do ông Hòang Trung Hải vận động với tỉnh Hải Dương góp vốn xây dựng. Ông Hoàng Trung Hải hồi xưa ở gần nhà tôi và cũng ở sát bờ sông Luộc gần trại lính Tây. Tôi chỉ biết bố mẹ ông chứ khi đó ông chưa ra đời. Bây giờ đứng trên cây cầu tôi bồi hồi nhớ lại thuở ấu thơ của mình hồi chưa có cây cầu.

Mỗi sáng tôi ở Phố Bến Hiệp đạp xe đạp đi lên trường huyện học, trời gió rét căm căm, tôi quấn khăn phô la, mặc áo "va rơi dạ" đạp xe ra đường chưa một bóng người. Qua hành bánh rán của bà Việt vợ ông Tàu ngồi núp ở giữa hai hiên nhà đang rán bánh trong chiếc chảo nóng, tôi chui vào ăn vài cái cho đủ sức đạp xe. Chưa có cái bánh nào ngon hơn bánh rán buổi sáng như thế.

Mẹ tôi biết tôi hay ăn bánh rán của bà này nên bảo cứ bán chịu cho tôi cũng được, bà này lại là người mướn tiền của mẹ tôi trả lãi hàng tháng. Có tháng tôi ăn chịu hết luôn nửa tháng lời, mẹ tôi chỉ cười mắng yêu "có sức thì ăn nữa đi, ăn nhiều vào, cuối năm mẹ cưới vợ cho." Quả thực hồi mới lớn tôi để ý đến một cô hàng xóm ở trước nhà. Cô bằng tuổi tôi nhưng là dân Hà Đông lập nghiệp ở phố tôi lâu rồi, dân Hà Đông có tiếng là dân buôn bán nên cô có gánh hàng xén mỗi sáng quẩy hai cái bồ nhỏ đến chợ bày đủ thứ ra bán. Cô bé rất xinh, hàm răng đều trắng bóng, thỉnh thoảng cũng liếc nhìn tôi rất nhanh rồi đỏ mặt quay đi.
Cầu Hiệp bắc qua sông Luộc sang tỉnh Hải Dương.
Hồi đó phố tôi lập ra Đoàn Thiếu Niên Xung Phong và Thiếu Nữ Xung Phong. Mà thật ra có xung phong quái gì đâu, chỉ xung phong ăn là nhanh nhất. Tôi là trưởng đoàn Thiếu Niên Xung Phong, nàng là trưởng đoàn thiếu nữ xung phong. Thỉnh thoảng được các đàn anh cho đi diễn kịch lại lôi nhau ra cái trụ sở bé tẹo để tập kịch. Tập kịch thì ít tập buôn chuyện thì nhiều, chuyện gì cũng biết từ chuyện nhà ông này mất gà đến chuyện bà kia thua bạc bị chồng đánh…

Rồi chiến tranh xảy ra, dân Bến Hiệp cũng như dân Thái Bình nháo nhào chạy loạn. Nhìn lại trên bờ đê vẫn còn thấy mấy anh lính Tây cặp súng kè kè nhìn dân chạy loạn. Rồi họ lập một cái đồn lính trên phố tôi dân gọi là "bóp lính Tây," chỉ có chừng một trung đội bảo an ở đồn này thôi, thỉnh thoảng họ chui vào làng tôi (lúc đó gọi là làng Tề) lùng sục gái. Có một anh du kích đặt mìn ở ngã ba đình, núp sau bui tre nhà bà cả Song lối đi sang nhà tôi, đợi lính Tây đi qua kéo sợi dây giấu dưới mặt nước, giật quả mìn nổ tung làm mấy anh lính lăn quay ra chết. Nhưng rồi không hiểu bọn Tây có chỉ điểm thế nào mà anh du kích giật mìn bị chúng nó vây bắt ngay tại nhà, đó là anh Dự trước làm cho nhà tôi từ hồi còn bé sau làm tá điền, được nhà tôi cho manh đất làm nhà và cưới vợ. Anh tham gia du kích bao giờ tôi không biết, bỏ lại ngôi nhà tranh và cô vợ mới cưới.

Chiến tranh qua đi, tôi ra thành phố đi dạy học rồi khi chia đôi đất nước, tôi chạy vào miền Nam. Nửa thế kỷ trôi qua cứ đinh ninh mình là người Sài Gòn, hầu như quên mất quê mình ở đâu.

Đến hôm nay chỉ đọc tin trên vài tờ báo, quê hương lại hằn lên rõ từng nét một. Nửa thế kỷ trôi qua, tôi tưởng dân Quỳnh Phụ của tôi đã "tiến bộ" hơn rất nhiều, đời sống phong phú hơn nhưng mọi thứ lại khác.
Người dân thường xuyên đeo khẩu trang ngay cả khi ở nhà.
Sau nửa thế kỷ dân Quỳnh Phụ được hưởng những gì?
Mới đây, một lá đơn dài hai trang được cho là của một người dân sống tại Thị trấn An Bài, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình được đăng tải trên các diễn đàn của tỉnh Thái Bình đã nhanh chóng nhận được sự quan tâm, đồng tình của rất nhiều bạn đọc.

Lá đơn được viết với nội dung kêu cứu vì ô nhiễm của Công ty thép đặc biệt Shengli Việt Nam gây ra cho khu vực này.

Nội dung lá đơn này cũng nêu rõ: Ngày ngày trên dòng sông Hóa xuất hiện rất nhiều những con tàu chở phế liệu; Trên đường đầu Cầu Nghìn hàng mấy trăm chuyến xe tải trọng tải nặng gầm rú, bụi mù. Trong nhà máy lò nấu phế liệu lửa bốc hùn hụt, bụi, nhiệt độ tỏa ra như muốn thiêu chết mọi người. Khí thải xả ra vô tội vạ, lúc xả sáng, lúc xả trưa, lúc xả chiều. Khí lúc vàng nhạt, lúc đen xì bốc ra cuồn cuộn, bay như mây ở trận cuồng phong, hạt rụng xuống, hạt bay xa cách 3-4 cây số. Ngồi trong nhà cũng phải bịt khăn chống bụi.

Người dân chúng tôi bị ảnh hưởng từ lâu về không khí, nguồn nước sinh hoạt do mạt sắt . Nguy hiểm hơn, gần nhà máy là bệnh viện và gần 4 ngàn học sinh các cấp bị ảnh hưởng trực tiếp, sự nguy hiểm tiềm ẩn với môi trường và con người của nhà máy thép Shengli được nêu rõ trong lá đơn kêu cứu.

Cũng theo lá đơn này, mặc dù đã nhiều năm người dân phải sống trong cảnh khói bụi, ô nhiễm, tiềm ẩn nhiều mầm bệnh nguy hiểm nhưng không có một cơ quan chức năng nào vào cuộc?
Công ty TNHH thép đặc biệt Shengli Việt Nam.
Ông Phạm Đức Thuận - chủ tịch thị trấn An Bài cho biết, một năm có ít nhất 4 lần tổ chức tiếp xúc cử tri, tại những buổi này người dân có nêu lên ý kiến, đề ghị UBND thị trấn phối hợp với các cơ quan chức năng thường xuyên kiểm tra hoạt động của nhà máy thép Shengli để đảm bảo được môi trường sống cho người dân.

Theo ông Thuận, nhà Máy thép Shengli được chính phủ, UBND tỉnh cấp phép đầu tư vào khu công nghiệp Cầu Nghìn, cấp phép từ năm 2006 và chính thức đi vào hoạt động từ năm 2008. Từ khi công ty này hoạt động đều được các cấp thẩm định, đủ điều kiện để đầu tư.

"Người dân nơi đây từ lâu đã quen với khí hậu trong lành, yên ả, nên việc nhà máy thép hoạt động gây ô nhiễm khiến người dân vô cùng bức xúc. Nhất là trong những lần nhà máy bị vỡ lò hơi, khói và mùi thải ra ngoài rất khó chịu."

Người dân chúng tôi bị ảnh hưởng từ lâu về không khí, nguồn nước sinh hoạt do mạt sắt . Cũng theo lá đơn này, mặc dù đã nhiều năm người dân phải sống trong cảnh khói bụi, ô nhiễm, tiềm ẩn nhiều mầm bệnh nguy hiểm nhưng không có một cơ quan chức năng nào vào cuộc?

Rõ ràng quan bỏ mặc dân, càng văn minh, quan càng lì lợm, ông Phạm Đức Thuận đã chỉ rõ tội phạm chính là Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh cấp giấy phép đầu tư vào khu công nghiệp Cầu Nghìn, cấp phép từ năm 2006 và chính thức đi vào hoạt động từ năm 2008. Từ khi công ty này hoạt động đều được các cấp thẩm định, đủ điều kiện để đầu tư. Công ty thép đặc biệt Shengli Việt Nam là doanh nghiệp thép quy mô lớn 100% vốn đầu tư Trung Quốc do Công ty đầu tư phát triển Shengli (Phúc Kiến) cùng với tập đoàn xuất nhập khẩu khoáng sản ngũ kim tỉnh Quảng Đông cùng nhau đầu tư thành lập.

Thì ra huyện Quỳnh Phụ của tôi nửa thế kỷ nay, ngày càng văn minh vì các quan học tập được thói quên thằng dân, bắt tay với mấy chú Tàu cho xây dựng triền miên toàn những nhà máy nguy hiểm chết người. Đây không phải chuyện lạ, mấy ông quan bán mọi thứ cho Tàu từ nông sản, thực phẩm đến bán nhà bán đất của dân cho Tàu.

Tôi tưởng chuyện này quá dễ để tìm ra thủ phạm, cứ lôi mấy ông trong Hội Đồng Nhân Dân tỉnh ra "hỏi thăm sức khỏe" đồng thời điều tra tài sản có ý kiến của nhân dân là lòi ra ngay. Đến bao giờ Ủy Ban Điều Tra mới làm đây? Không làm thì mất nước là chuyện tất phải xảy ra.

Văn Quang
(Sài Gòn 13.02.2017)

Friday, February 3, 2017

Donald Trump và bệnh vĩ cuồng của một số người Việt hải ngoại

Donald Trump và bệnh vĩ cuồng của một số người Việt hải ngoại

Cuối tuần vừa qua, ngày 27.01.2017, tân tổng thống Mỹ Donald Trump đã ra sắc lệnh cấm nhập cảnh tất cả người Hồi giáo từ 7 nước Syria, Soudan, Somali, Iran, Iraq, Jemen, Libya, đã gây ra những xáo trộn lớn cho tình hình chính trị nước Mỹ.
Từ niềm tin đó, bất cứ một lời nói, một bài viết của truyền thông, báo chí bất kể là Mỹ hay Việt chỉ trích, phê bình sự mâu thuẫn giữa lời nói, việc làm, những mờ ám trong việc kinh doanh, vi phạm hiến pháp của Donald Trump với những bằng chứng rõ ràng, cũng đều bị ném đá, chụp mũ tới tấp, bị cho là của đảng Dân Chủ, cay cú vì thua trong bầu cử, hay là của truyền thông cánh tả, của Trung Cộng, Việt Cộng… cố tình dèm xiểm hạ uy tín của Donald Trump, tìm cách bài bác, thậm chí là phá hoại, ngăn trở các kế hoạch, sắc lệnh của ông Trump. Có người ở Little Sàigòn còn kêu gọi thành lập ủy ban yểm trợ Donald Trump (Vietnamese Committee to Support Donald Trump).

Những fan Việt cuồng Trump bịt mắt, bịt tai để khỏi thấy cách hành xử bất chấp nguyên tắc, đạo đức, vi phạm hiến pháp, khẩu chiến với truyền thông, báo chí như một bà già mất gà, cũng như không cần đếm xỉa gì đến những cuộc biểu tình chống đối Trump đã và đang diễn ra trên khắp nước Mỹ chỉ một ngày sau khi ông ta nhậm chức. Họ không thấy rằng làn sóng chống đối Trump càng ngày càng lan rộng khắp nơi, từ thương gia đến chính trị gia, từ tỉ phú, chủ tịch các tập đoàn lớn nhất nhì nước Mỹ đến các thượng nghị sĩ của cả 2 đảng Cộng Hòa lẫn Dân Chủ, chánh án, tổng biện lý….

Đạo diễn Edward Zwick khi quay cuốn phim The Siege năm 1998 với các tài tử Denzel Washington, Bruce Willis, Annette Bening… chắc không bao giờ tiên đoán được tình trạng tương tự, tuy chưa căng thẳng, khốc liệt như được mô tả trong phim, nhưng đã nói lên tâm trạng bất ổn, lo lắng của người Hồi giáo hiện nay trên nước Mỹ.

Nhiều cuộc biểu tình nổ ra ngay tại các sân bay, nơi hàng trăm người thuộc 7 nước nói trên bị giữ lại tại sân bay, chờ trục xuất, cho dù họ có visa nhập cảnh hoặc thẻ thường trú (green card) của Mỹ.

Không bàn đến việc sắc lệnh của ông Trump gây ra sự phản đối, biểu tình khắp nơi, từ các tỉ phú, chủ tịch hội đồng quản trị các tổ hợp lớn nhất nước Mỹ như Mark Zuckerberg, Bill Gates, Warren Buffet, đến việc một chánh án liên bang ở New York, bà Ann Donnelley đã chận sắc luật này lại. Bài viết này chỉ nói đến thái độ vĩ cuồng của một số người Việt hải ngoại đối với ông Donald Trump.

Thái độ vĩ cuồng vì Donald Trump chẳng có gì khó hiểu, những người này hy vọng Trump sẽ tấn công quân sự hoặc trừng phạt kinh tế Trung Cộng, từ đó sẽ dẫn đến chiến tranh Trung – Mỹ hoặc Trung Cộng sẽ kiệt quệ vì kinh tế bị bao vây hay vì chạy đua vũ trang với Mỹ. Khi cộng sản Trung Hoa sụp đổ thì Việt cộng cũng (đương nhiên) chết theo. Họ tin tưởng vào những lời nói, những chính sách đối ngoại cứng rắn mà nội các Trump sẽ thi hành.

Từ niềm tin đó, bất cứ một lời nói, một bài viết của truyền thông, báo chí bất kể là Mỹ hay Việt chỉ trích, phê bình sự mâu thuẫn giữa lời nói, việc làm, những mờ ám trong việc kinh doanh, vi phạm hiến pháp của Donald Trump với những bằng chứng rõ ràng, cũng đều bị ném đá, chụp mũ tới tấp, bị cho là của đảng Dân Chủ, cay cú vì thua trong bầu cử, hay là của truyền thông cánh tả, của Trung Cộng, Việt Cộng… cố tình dèm xiểm hạ uy tín của Donald Trump, tìm cách bài bác, thậm chí là phá hoại, ngăn trở các kế hoạch, sắc lệnh của ông Trump. Có người ở Little Sàigòn còn kêu gọi thành lập ủy ban yểm trợ Donald Trump (Vietnamese Committee to Support Donald Trump).

Những fan Việt cuồng Trump bịt mắt, bịt tai để khỏi thấy cách hành xử bất chấp nguyên tắc, đạo đức, vi phạm hiến pháp, khẩu chiến với truyền thông, báo chí như một bà già mất gà, cũng như không cần đếm xỉa gì đến những cuộc biểu tình chống đối Trump đã và đang diễn ra trên khắp nước Mỹ chỉ một ngày sau khi ông ta nhậm chức. Họ không thấy rằng làn sóng chống đối Trump càng ngày càng lan rộng khắp nơi, từ thương gia đến chính trị gia, từ tỉ phú, chủ tịch các tập đoàn lớn nhất nhì nước Mỹ đến các thượng nghị sĩ của cả 2 đảng Cộng Hòa lẫn Dân Chủ, chánh án, tổng biện lý….

Lệnh cấm người Hồi giáo nhập cảnh vào Mỹ cũng khiến nhiều người nhớ đến chuyện tổng thống Franklin D Roosevelt giam lỏng tất cả người Nhật vào các trại tập trung trong thời thế chiến thứ hai. Những người này chỉ được thả ra sau khi chiến tranh chấm dứt. Vậy giả sử rằng, nếu chiến tranh Mỹ – Trung bùng nổ, Việt Cộng ngã theo Trung Cộng và Việt Nam trở thành quốc gia thù địch với Mỹ, liệu người Việt Nam ở Mỹ có bị giam lỏng, bị đưa vào các trại tập trung không? Ai dám bảo đảm rằng viễn ảnh này sẽ không thể xẩy ra vì đại đa số người Việt Hải ngoại đã có quốc tịch và nguồn gốc tị nạn CS? Đừng quên rằng trong số hơn 140.000 người Nhật bị tập trung trong thế chiến thứ II, có những người thuộc thế hệ thứ 2-3 sinh đẻ ở Mỹ.
Được biết, hàng trăm luật sư Mỹ lo về di trú tự nguyện không nhận thù lao, đến các phi trường, đề nghị đại diện cho những người Hồi giáo, tranh đấu cho quyền nhập cảnh của họ. Không biết có luật sư VN nào tình nguyện đi làm chuyện này không nhỉ? Có thể có ở đâu đó, nhưng không thấy báo chí đưa tin.

Lệnh cấm người Hồi giáo nhập cảnh vào Mỹ cũng khiến nhiều người nhớ đến chuyện tổng thống Franklin D Roosevelt giam lỏng tất cả người Nhật vào các trại tập trung trong thời thế chiến thứ hai. Những người này chỉ được thả ra sau khi chiến tranh chấm dứt. Vậy giả sử rằng, nếu chiến tranh Mỹ – Trung bùng nổ, Việt Cộng ngã theo Trung Cộng và Việt Nam trở thành quốc gia thù địch với Mỹ, liệu người Việt Nam ở Mỹ có bị giam lỏng, bị đưa vào các trại tập trung không? Ai dám bảo đảm rằng viễn ảnh này sẽ không thể xẩy ra vì đại đa số người Việt Hải ngoại đã có quốc tịch và nguồn gốc tị nạn CS? Đừng quên rằng trong số hơn 140.000 người Nhật bị tập trung trong thế chiến thứ II, có những người thuộc thế hệ thứ 2-3 sinh đẻ ở Mỹ.

Đã có nguồn tin nói rằng sắc lệnh cấm người Hồi giáo ở 7 nước kể trên nhập cảnh vào Mỹ có thể mở rộng sang nhiều nước khác. Chương trình  ESTA (Electronic System for Travel Authorization) tức nhập cảnh vào Mỹ không cần Visa, dành cho công dân các nước Liên Âu như Pháp, Đức, Ý, Anh, Hy Lạp… có thể sẽ bị hủy bỏ. Thay vào đó, người dân các nước này sẽ phải làm đơn xin Visa như trước.

Tin mới nhất về sắc luật cấm người Hồi giáo vào Mỹ cho biết, ông Trump vừa cách chức quyền Bộ trưởng Tư pháp (Attorney General) là bà Sally Yates vào tối thứ hai 30.01.2017. Ký giả Anthony Zurcher của đài BBC đã đưa tin vụ cách chức này, gọi đó là Thảm sát tối thứ hai với một dấu hỏi. Chuyện này khiến nhiều người dân Mỹ nhớ lại việc tổng thống Richard Nixon phải từ chức trong vụ bê bối Watergate. Ngày 20.10.1973, chỉ trong một đêm Nixon cách chức bộ trưởng tư pháp William Ruckelshaus sau khi vừa bổ nhiệm ông này chỉ vì Ruckelshaus từ chối không thi hành lệnh của Nixon, trước đó người tiền nhiệm của Ruckelshaus cũng từ chức, phản đối lệnh của Nixon là phải sa thải ủy viên đặc nhiệm, GS Archibald Cox.  Nhưng chỉ ít tháng sau, Nixon phải từ chức để khỏi bị truất phế nhục nhã.

Nhận định về chuyện này, một người bạn của tôi nói rằng, rất thích ông Donald Trump vì đây là một tổng thống dám nói, dám làm, không xìu xìu, ển ển như Barack Obama, luôn hành động dứt khoát, không làm theo lệnh là sa thải ngay, tổng tư lệnh quân đội thì phải như thế mới xứng đáng. Tôi nhắc nhở anh bạn rằng, trong thời chiến thì tổng thống Mỹ đúng là tổng tư lệnh quân đội, nhưng trong thời bình thì không, nước Mỹ không phải là một trại lính, hơn nữa, 340 triệu người dân Mỹ không phải là lính. Anh bạn tôi dường như cũng không biết gì về Nixon và vụ Watergate. Bạn ơi! Hãy coi phim  The Siege để nhìn lại thân phận của mình.

Thạch Đạt Lang

Những điều khác biệt của Sài Gòn Tết năm nay

Những điều khác biệt của Sài Gòn Tết năm nay

Khi tôi viết bài này đã qua ba ngày Tết Đinh Dậu ở Saigon rồi. Nhìn vào cuộc sống của người Sài Gòn (tức thành phố Hồ Chí Minh) năm nay có nhiều khác biệt so với năm cũ. Không phải "đi lên" mà nó "đi xuống". Cứ mỗi năm sự giàu nghèo lại cách nhau một khoảng cách rất xa và trộm cướp ngày càng nhiều.

Bạn chỉ cần liếc qua mấy trang báo, từ báo nhà nước đến báo "ngoài lề" bạn sẽ thấy đủ hình ảnh sự khác biệt này.

Đặc biệt nhất là nạn trộm cắp ngày càng nhiều, năm nay "phát triển rầm rộ" hơn năm ngoái. Người dân Sài Gòn đi đâu cũng sợ bọn trộm cắp, nhất là vào dịp Tết, chưa kể đến bọn cướp giết người hiếp dâm rất táo tợn giữa ban ngày. Trai trẻ mỗi lúc một hung hăng hơn. Hơn 2.200 người phải đi cấp cứu do đánh nhau trong 3 ngày Tết. Theo báo cáo của Bộ Y tế: Hơn 2.200 bệnh nhân đến các bệnh viện khám và cấp cứu do đánh nhau trong dịp Tết, 14 đã tử vong. Chỉ riêng từ 7h sáng 28/1 đến 7h sáng 29/1 có hơn 350 người nhập viện do đánh nhau, 92 người được chuyển viện, 2 ca tử vong.

Ra đường lúc nào cũng có thể chết vì xe tông. Những ngày nghỉ Tết, gần 120 người chết vì tai nạn giao thông.

Bạn hãy nhìn xem người Sài Gòn khác như thế nào. Tôi chỉ kể vài trường hợp thôi.

Người dân Sài Gòn đề phòng trộm cắp
Nhiều người dân TP Sài Gòn trước khi về quê hoặc đi du lịch ngày Tết đã không quên "tậu" cho mình bộ khoá xịn, sửa lại camera... để đề phòng lúc trở về thì "vườn không nhà trống" vì bị trộm cắp... "viếng thăm". Vì thế, các mặt hàng ổ khoá, camera bán "đắt như tôm tươi" ngày cuối năm.

Điều những người dân Sài Gòn lo ngại nhất trước khi về quê đón Tết hay đi du lịch chính là trộm cướp ghé thăm khi gia chủ vắng nhà. Chung cư tôi ở buổi sáng mùng Một Tết, đường xá vắng hoe. Rất nhiều người đã về quê ăn Tết. Nhà cửa đóng then cài, khóa vài ổ khóa to đùng ngoài cửa sắt vậy mà vẫn chưa yên tâm. Mấy năm nay văn minh hơn có nhà mua cả camera về gắn trước cửa nhà, phường tôi cũng đã có lần vận động bà con chung tiền mua camera gắn ở đầu mỗi lô chung cư, nhưng không hiểu sao sau này Phường lại đánh trống bỏ dùi, không có camera.
Chủ nhà hàn sắt vào cửa chống trộm.
Bọn nghiện hút, xâm mình đi lại dài dài ờ hành lang chung cư. Thế nên ngày thường nhà nào cũng đóng kín cửa. Tôi ở nhà một mình cũng phải khóa cửa ngoài cẩn thận. Cứ bảy giờ chiều là đóng kín cửa, nằm trong nhà thôi.

Nhưng ở nhiều nơi khác, những ngày qua, nhiều người đã mua ổ khoá, thay cánh cửa, sửa, gắn các loại camera để tăng cường an ninh.

Anh Tư Minh, nhà ở đường Quang Trung (P.10, Q.Gò Vấp) dù tất tả dọn dẹp nhà cửa, cúng kính cho kịp sáng sớm ra sân bay về quê vẫn không quên chạy đi mua cho mình 2 bộ khóa cửa. Anh Minh quyết định thay 2 ổ khóa ở cửa chính để "cho chắc ăn" không ai có thể xâm nhập được bên trong nhà mình.

Bên cạnh nhà anh Minh, anh Hoàng là người dân gốc Sài Gòn, không có quê để về, nên gia đình anh quyết định đi Singapore du lịch. Mặc dù cách đây 1 tháng, khi sửa nhà, anh Hoàng đã làm lại toàn bộ dàn cửa nhựa với giá hơn 30 triệu đồng nhưng vẫn không yên tâm, anh tiếp tục cho hàn thêm dàn cửa sắt phụ bên ngoài. Chưa chắc ăn, anh Hoàng còn mua thêm 2 bộ khóa có chức năng không bị làm giả chìa, có chuông báo động để thay dàn khóa cũ cho yên tâm trước khi... xuất ngoại.

Quan sợ thằng ăn cắp
Giá của mỗi bộ khóa từ 8-20 triệu đồng một bộ. Khách hàng phần nhiều là chủ những biệt thự, nhà phố, chung cư cao cấp cùng nhà các quan, từ quan nhỏ đến quan to. Ngày thường thì dân sợ quan như cọp,nhưng Tết thì quan lại sợ thằng ăn cắp.

Ông Luận cũng cảnh báo người tiêu dùng nên cẩn trọng tìm hiểu các tính năng, nguồn gốc của các loại ổ khóa để không bị "tiền mất, tật mang". "Khoá Trung Quốc có giá 4-15 triệu/bộ. Điểm mạnh là giá thành rẻ nên nhiều người mua. Tuy nhiên, cũng cần cẩn trọng vì những loại khóa này thường nhại theo mẫu mã các nước tiên tiến nhưng chất lượng không theo giá thành. Nói cho rõ đó là hàng Trung Quốc làm giả y chang như của các nước tiên tiến nhưng dùng vài lần đã hỏng. Đó là "nghề" của bọn gian thương Trung Quốc thường thấy ở VN nhưng không bao giờ diệt sạch được. Mua bất cứ cái gì cũng có thể là hàng giả. Từ thức ăn cho đến đồ dùng. Người VN đã đề phòng nhưng vẫn mắc lừa. Bọn Trung Quốc có trăm phương nghìn cách tuồn vào VN kể cả mấy người Việt lưu manh cấu kết với gian thương làm hại dân mình. Không tin vào cơ quan an ninh hay "dân phòng" nữa, mình lo thân mình thôi.
Màn hình camera theo dõi trộm cắp ở đường hoa Nguyễn Huệ.
Ăn cắp nhanh như chớp tại đường hoa Nguyễn Huệ
Năm nay thành phố không bắn pháo hoa, TP Sài Gòn tổ chức đường hoa trên đại lộ Nguyễn Huệ rất hoành tráng, dân tứ xứ cũng đổ về Sài Gòn đi chơi đường hoa. Nhưng sơ sẩy một tí thôi là mất cắp. Bọn trộm cắp toàn là dân "nhà nghề", chúng ra tay rất nhanh, khách chưa kịp biết ai đụng vào mình thì đã mất toi cái bóp rồi.

Nhiều người bị cướp ví tiền, iPhone ở đường hoa Nguyễn Huệ: Một nữ Việt kiều tìm đến chốt bảo vệ đường hoa Nguyễn Huệ trình báo bị kẻ xấu móc mất chiếc iPhone 7 chứa nhiều tài liệu, rồi ôm chồng khóc.

Chị Nguyễn Ngọc Đào, Việt kiều Mỹ, sáng nay cùng gia đình ra đường hoa Nguyễn Huệ vui xuân. Trong lúc dạo chơi, chị bị kẻ xấu móc mất chiếc điện thoại iPhone 7. Nữ Việt kiều sau khi trình báo bảo vệ đường hoa đã ôm chồng khóc vì mất nhiều tài liệu công việc, hình ảnh đang lưu trong máy.

Cũng tìm đến chốt bảo vệ đường hoa, anh Phùng Lê (ngụ quận 1) cho biết vừa bị nhóm người dàn cảnh lấy mất chiếc iPhone 7 Plus. Người đàn ông này kể đã đưa điện thoại cho con gái chụp ảnh ở đường hoa. Khi bé đang hào hứng chụp hình thì bị nhóm phụ nữ khoảng 3 người dùng quạt che chắn rồi lấy mất chiếc điện thoại, truyền tay nhau phi tang. Chúng nhanh chóng lẩn vào dòng người đông đúc, rời khỏi khu vực.

Bảo vệ đường hoa ghi nhận nhiều trường hợp khác đến trình báo bị móc túi, ví tiền, điện thoại…

Thủ đoạn của bọn trộm cắp có nhiều "chiêu" qua mặt khách và bảo vệ. Có những băng nhóm dùng trẻ em để móc túi ở đường hoa Tết.

Nạn cờ bạc cũng diễn ra ngay trên đường phố, cành sát ngó lơ như không thấy. Theo một con bạc, những ngày đầu năm mới cơ quan chức năng thường hay "ngó lơ" nên các sòng bạc mới dám công khai hoạt động rầm rộ như vậy.

Việc tồn tại những chiếu bạc lớn công khai giữa ban ngày như vậy không chỉ ảnh hưởng đến an ninh trật tự mà còn kéo theo hàng loạt tệ nạn xã hội khác. Sau khi thua sạch túi, con bạc sẽ sinh ra trộm cắp, cướp giật để có tiền chơi tiếp. Tệ nạn xã hội, giết chóc nhau, gây thù chuốc oán cũng từ đó mà ra. Một xã hội như thế thì làm sao không loạn. Loạn từ trên loạn xuống, loạn từ ngoài loạn vào, loạn từ trong loạn ra. Tưởng là dân Sài Gòn là sướng mà thật ra ngày nào cũng lo, giờ nào cũng sợ. Sợ từ ông Cảnh Sát đến thằng ăn trộm, ngồi trong nhà quên đóng cửa cũng có thế chết vì cướp, ra đường cũng có thể chết vì tai nạn giao thông. Dân Sài Gòn đang toát mồ hôi giữa những ngày Tết đấy các bạn ơi.
Người dân Sài Gòn ngại nhất đạo chích nên luôn khóa cửa cẩn thận. Nhà tôi cũng khóa cửa luôn.
Các quan làm gì?
Các quan và các đại gia còn mải bù khú với các em chân dài và chơi sang như "vua chúa" kiểu như chân dài Ngọc Trinh cùng tỉ phú Hoàng Kiều. Tỉ phú bỏ tiền "mua" chân dài làm vợ hờ, được vài tháng rồi "say good - bye". Chàng được ốm ấp tấm thân "ngọc ngà"; nàng khoe kim cương long lánh đầy người và hàng trăm triệu đô la. Coi như huề cả làng hai ta cùng vui.

Mấy cậu ca sĩ cũng khoe của như Đàm Vĩnh Hưng 'khoe' biệt thự triệu đô ngập hoa quả đón Tết. Căn biệt thự "khủng" được nam ca sĩ tự tay trang hoàng bằng hàng chục các loại trái cây và hoa để đón Tết Đinh Dậu 2017.

Ca sĩ này vừa đăng tải hàng loạt hình ảnh căn biệt thự tràn ngập hoa trái lên trang cá nhân cùng lời chia sẻ: "Nhà 'đại ca' đã xong, còn nhà các bạn thì sao nào?".

Đúng là trò khoe của anh ca sĩ mới nổi lên thành "ranh ca", khoe hàng một cách rất trơ trẽn, tưởng mình là cha thiên hạ nên xưng là "đại ca"! Trò rẻ tiền nay còn có mục đích là "đánh bóng" tên tuổi mình sáng chói như đèn pha ô tô. Ô hô! Thiên hạ biết hết rồi "ranh ca" ơi.

Chi tiền triệu chơi cá cảnh chơi gà tết
Quay lại chuyện đại gia, các quan chán kiều nữ quay ra chơi cá cảnh, chơi gà. Nhiều ông đã  tìm mua những con cá có giá từ 500.000 đến vài triệu đồng, thậm chí cả hàng chục triệu đồng như cá huyết long.

Cá cảnh chơi tết giá khủng nhất vẫn là huyết long hay còn gọi cá rồng, hoặc cá đại gia theo cách gọi vui nhiều người bởi giá mỗi con trên thị trường bán ở mức 10-20 triệu đồng. Với vảy óng ánh, có vây ửng đỏ và râu dài khi trưởng thành có rồng được bán hiện nay thường nhập từ Thái Lan, Indonesia.

Các quan còn chơi gà, gà chọi, gà đẹp cả trăm triệu đồng một con. Năm nay là năm Gà nên cái "mốt chơi gà" thành thú chơi thời thượng. Đại gia nào có gà đẹp, gày gáy sang là "sang nhất". Còn một thú chơi gà nhỏ nhất thế giới mới lạ.

Thú chơi giống gà nhỏ nhất thế giới ở Sài Gòn
Giống gà Serama trưởng thành chỉ nặng khoảng 300gr, là loài gà nhỏ nhất thế giới chỉ bằng củ khoai lang đang được nhiều người Sài Gòn nuôi làm kiểng. Những chú gà này vẫn được giới nuôi sinh vật cảnh được nhiều đại gia yêu thích vì hình dáng đẹp và hình dáng thon gọn, đứng vừa vặn trong bàn tay người. "Giá loài này dao động từ 2- 4 triệu đồng một con trưởng thành. Tuy nhiên con đẹp có thể lên đến 20 triệu đồng. Giống gà này có nguồn gốc từ Malaysia. Hiện tại, đây là giống gà nhỏ nhất thế giới, mỗi con trưởng thành có trọng lượng chỉ khoảng 300 gram.
Vợ chồng cùng thu gom rác đến đêm 30 Tết chưa về nhà.
Ở Việt Nam, gà Serama được nhiều tay chơi sinh vật cảnh săn lùng bởi dáng đứng thẳng, đậm chất vương giả và màu lông đẹp, khác biệt so với các loại gà cảnh khác trên thị trường "Những con gà trống rất 'sung', chỉ nhìn thấy nhau là lao vào chọi. Loài này đẹp, đắt tiền nên người chơi chỉ làm kiểng chứ ít chọi".

Hai vợ chồng người phu hốt rác ở khu phố tôi
Tôi không thể kể hết những chuyện khác biệt giữa Sài Gòn trong 3 ngày Tết năm nay. Các quan và đại gia cùng giới showbiz ở Sài Gòn hí hửng vui chơi, có ông bà nào nghĩ đến dân nghèo đâu. Dân vẫn đói từng bữa cơm.

Chiều tối 30 Tết, tôi đứng trên hành lang chung cư nhìn xuống phố, thấy cặp vợ chồng người gom rác vẫn vất vả vừa quét rác đưa vào thùng xe, vừa lau mồ hôi. Bộ đồ công nhân hốt rác cũng bụi lấm lem, hai vợ chồng anh phu hốt rác ở khu tôi vẫn chăm chỉ cúi xuống ngẩng lên liên tục cho đến tối mịt vẫn chưa về nhà. Chắc giờ này mấy đứa con đang mong mẹ về, chúng cũng đói meo. Biết đến giờ nào cha mẹ mới về!

Tôi biết nói gì đây khi Sài Gòn của tôi với cái khoảng cách giàu nghèo còn cách nhau quá xa. Các ông nhà nước cứ nói "xóa đói giảm nghèo" toàn là nói suông thôi. Dân Sài Gòn của tôi ngày càng khổ. Năm nay tôi tám mươi tư tuổi, hết nước mắt rồi mà vẫn muốn khóc cho Sài Gòn của tôi!

Văn Quang
(Sài Gòn 02/02/2017)