Sunday, October 31, 2010

Vài suy niệm về âm nhạc trong triết lý Đông phương

Vài suy niệm về âm nhạc trong triết lý Đông phương
  Nguyễn Bá Hoàn

    

Mọi dân tộc trên trái đất  đều có nền âm nhạc   riêng của mình. Thậm chí muôn thú cho đến cỏ cây cũng cần đến âm thanh mới đủ khả năng tiết độ đời sống của nó. Tự cổ sơ, Đông phương cũng như Tây phương đã tìm thấy trong âm nhạc có 5 bậc chính (cung, thương, làu bậc ngũ âm) chứa trong một bát độ âm (octave). Sau đó người Hy Lạp cổ đã biến 5 âm này thành 21 bậc trong một bát độ âm, còn người Ả-rập cổ khai triển 5 âm thành 17 bậc trong một bát độ âm. Mãi đến cuối thế kỷ XVII, nhạc sĩ BACH (1642-1703) đã thay đổi âm tiết, chế tác trong một bát độ âm lập thành 12 bán cung (1, 1, ½ .1, 1, 1, ½) tức là thang âm Do,Dothăng hoặc Re giảm, Re, Re thăng hoặc Mi giảm ,

Mi, Fa, Fa thăng hoặc Sol giảm, Sol , Sol thăng hoặc La giảm,La, La thăng hoặc Si giảm,Si, Do*và nền âm nhạc Tây phương phát triển từ đây. BACH được vinh tôn là  một nhạc sư của vạn đại.

Riêng ở phương Đông, nền âm nhạc Trung Hoa đã hình thành gần  5.000 năm nay! Tại Trung Hoa âm nhạc gần như độc quyền trong việc tế thần, thiết triều, các lễ phong thiện, lễ thái miếu không thể thiếu âm nhạc. Âm nhạc vì sao trọng đại, thiêng liêng như vậy? Thử chiết tự chữ "Âm" trong âm nhạc, ta sẽ thấy nó gồm bộ "lập" ở trên, và bộ "nhật" ở dưới, mang một ý nghĩa rất sâu xa: "Dưới mặt trời, vật nào cũng có tiếng nói cả "; hoặc "Những âm thanh réo rắt có được khi mặt trời lặn..." Chữ "Âm" là vậy, còn chữ "Nhạc" thì sao? Cũng cùng một cách viết, khi đọc là "Nhạc" nó mang tính chất âm luật, đọc là "Lạc" nó chỉ cho sự vui thú phấn khởi, nếu trang điểm vào vài cọng cỏ thì nó có nghĩa là dược (thuốc). Tóm lại, âm nhạc (theo nghĩa "trên cành lá") là nguồn gốc giúp cho con người vui thú, khỏe mạnh. Người Tây phương cũng có nhiều định nghĩa về âm nhạc, chẳng hạn: Âm nhạc là ngôn ngữ của tình cảm (La Musigue c'est le langage du Sentiment) hay: Âm nhạc là nghệ thuật điều hợp âm thanh bắt nhịp được với thính giác (L'art de combiner les sons d'une monière à l'oreille (Laróusse). Mỗi dân tộc cảm nhận về âm nhạc theo cách riêng. Mỗi phương đều ảnh hưởng âm nhạc khác nhau, mặc dù nguyên thể của âm nhạc chỉ là một. Thử tìm hiểu về luật của âm nhạc trong triết học Đông phương ta sẽ thấy:

Ngũ âm (đúng hơn là 5 dây) gồm: Cung, Thương, Giốc, Chủy Vũ, vừa vặn với Ngũ hành, mỗi dây ứng theo mỗi hành:

Cung: Thổ
Thương: Kim 
Giốc: Mộc 
Chủy: Hỏa
Vũ: Thủy


Lại ứng theo bốn mùa: Thu; Xuân; Hạ; Đông


Vậy dây Cung và hành Thổ ứng với mùa nào ? Xin giải thích rằng: dây Cung là dây tích tụ âm thanh tổng hợp, chỉ được "tấu" vào 18 ngày cuối  mỗi mùa, và trong 5 cung đó, được chia làm 12 luật ứng với 12 tháng trong năm. Nói  rõ thì: - Mùa Xuân dùng Cung Giốc với 2 âm luật Thái Thốc, Giáp Chung dùng vào tháng giêng và tháng Hai. - Mùa hạ dùng cung Chủ y với 2 âm luật  Trọng Lã, Nhuy Tân dùng vào tháng Tư, tháng Năm. - Mùa Thu dùng cung Thương với hai âm luật Di Tắc và Nam Lã dùng vào tháng bảy, tháng Tám. - Mùa đông dùng cung Vũ với hai âm luật Ứng Truy và Hoàng Chung dùng vào tháng mười và tháng Mười một. - Còn dây Cung dùng đến  4 âm luật: Đại Lã (tháng chạp), Điếm Tẩy (còn gọi là Cô Tiển- tháng Ba), Lâm Chung (tháng Sáu), Vô Xạ (tháng Chín).

Ta cũng biết, một trong những cơ sở của triết học cổ đại Trung  Hoa là bộ Đạo Đức kinh và Kinh Dịch. Mặc dù Kinh Dịch là của Nho gia, nhưng Đạo mà bỏ Dịch đi, thì e rằng gọi tên "đại đạo" mà thiếu "đại dụng",  chắc hẳn không thể nào phổ dụng đến nhân sinh! Dựa vào sự tiêu-trưởng của khí Âm Dương, 12 tháng được biểu diễn thành 12 quái, lấy  từ tháng Giêng (Cấn-Dần) tính đi, mỗi quái biểu diễn mỗi tháng đó là: Thái, Đại Tráng, Quải, Càn, Cấu, Độn, Bĩ, Quán, Bác, Khôn, Phục, Lâm. Trong đó tháng Mười một là tháng Tý, quẻ Phục, có một hào Dương Sinh (gọi là Nhất Dương Sinh), đối xứng với nó là tháng năm có Nhất Dương Sinh.  Các quái kia cũng nương theo đó mà đối chiếu .

Chỉ lược qua như vậy, cũng đủ biết người xưa quan niệm nghệ thuật (tiêu biểu là âm nhạc) không phải để giải trí trong một đời sống khép kín, mà ở đó, luôn bàng bạc, vang vọng hoạt tính cao sâu vượt ra khỏi phạm vi bản năng và lý trí con người. Trong lịch sử cổ học Đông phương kể lại, đời nhà Chu, có hai nhạc sư vĩ đại, đó là sư Quyên và sư Khoáng (sư có nghĩa là thầy trong ngành âm nhạc). Biệt tài của sư Quyên là nghe qua âm thanh một lần, liền phổ lại bản nhạc đó. Tài nghệ của Sư Khoáng càng lỗi lạc, cao tột hơn, ông đánh một bản đàn, chim thú có thể đến bên ông nhảy múa, ông nghe một bản đàn, có thể biết được họa phúc của người chơi đàn ấy như thế nào.

Ở Việt Nam, âm nhạc cũng được các triều đại chú trọng rất mực. Các nhà chính trị lỗi lạc, các Nho gia uyên thâm... cũng rất thận trọng khi nói đến âm nhạc. Lịch sử đã ghi lại, vào năm 1436, vua Lê Thái Tôn sai Nguyễn Trãi và thái giám Lương Đăng định lại Nhã nhạc ở cung đình, Nguyễn Trãi dâng sớ từ chối. Lời sớ có đoạn "... Lúc có loạn dùng võ, thái bình dùng văn, nay chế lễ tác nhạc là hợp thời, lại e rằng, gốc không chắc chắn thì văn dựa vào đâu mà đứng vững, vì hòa bình là  gốc của nhạc và thanh âm là văn của nhạc. Thần phụng chiếu định lại nhạc đâu dám không hết lòng, ngặt vì thần học thức nông nổi, mà âm luật nhạc thì quá đỗi tinh vi, tự nghĩ khó lòng điều hòa cho được. Vậy kính xin bệ hạ thương yêu nuôi dưỡng trăm họ, khiến nhân gian không có tiếng than phiền oán hận, như thế là giữ vững căn bản của nhạc, rồi sau hãy bàn đến âm thanh". Vua xem qua hết lời khâm phục.  Mãi đến đời Lê Thánh Tông, đất nước rất thịnh trị, Lê Thánh Tông mới cho định lại Nhã nhạc.

Ở Trung Hoa , triết lý âm nhạc sâu thẳm chừng nào, thì nền âm nhạc  càng phong phú chừng đó. Từ đời Hán Vũ đế, họ đã định ra chế độ nhạc phủ, cử Lý Diên Niên đứng ra trông coi, tập tục này kéo dài đến các triều đại  sau này. Qua đời Đường,  nền âm nhạc cực thịnh. Xóm Bình khang là  nơi tập trung con hát, các nhạc công được tổ chức rất quy mô, không khác gì  bên văn học. Họ cũng có "giáo phường" (nơi dạy ca vũ nhạc), cũng có lương, bổng, lộc, hàm, chức trách hẳn hoi. Đời Đường, những tài tử trong giáo phường, trong nhạc phủ hầu hết là những nhà thơ tài danh. Vào thời này, đám "Lê Viên Tử Đệ" quy tụ toàn những bậc thi gia lỗi lạc, đám "Ngũ Lăng Niên Thiếu" cũng nức tiếng xa gần. Đỗ Phủ, Lý Bạch và Bạch Cư Dị là 3 đại thi gia của thời này, cũng từng có mặt trong đám " "Lê Viên Tử Đệ"...

Nhạc trong văn chương  thì bàng bạc, nhưng e rằng,  người đi qua chỉ chạm đến mặt  nổi của gợn tơ, còn độ ngân rung trong tịch lặng của nhạc trong văn chương, càng gần, nó càng mất hút như những "vi trần" trước sum la vạn tượng: "Văn chương tàn tích như ti. Còn trong căn để có gì vui đâu..." (thơ Bùi Giáng). Chữ "ti" này là độ ngân  rung sâu thẳm trong tịch lặng từ tiếng "tơ" mà có! Trong đời sống văn hóa, âm nhạc và văn chương có một sự gắn bó rất hữu cơ, nhưng những nghệ sĩ tài hoa của âm nhạc chỉ đủ sức biểu diễn nó qua âm điệu, chứ không thể qua ngôn ngữ, và cũng hiếm có những nhạc sĩ "nói nên lời" trong cái "không lời". Truyền thuyết nói rằng, Chung Tử Kỳ đàn, chỉ có Bá Nha mới thấu được tiếng đàn, từ ngữ "tri âm" phát sinh từ điển tích này. Liệt Tử (thời Chiến Quốc) trong "Xung Hư Chân Kinh", có diễn tả một đoạn nghệ thuật chơi đàn của sư Văn: "Giữa mùa xuân, sư Văn phát động dây Thương, đàn bài Nam Lữ của tháng Tám, tiếng đàn âm vọng, gió mát nổi lên, cây cối đều ra hoa kết trái. Rồi đến mùa Thu, sư Văn khởi động dây Giốc, đàn bài Giáp Chung của tháng Hai, thoáng chốc gió êm thổi nhẹ, cây cối nẩy mầm. Vào mùa Hạ, ông phát động dây Vũ, đánh bài Hoàng Chung của tháng Mười một, khiến sương tuyết rơi đầy, ao hồ đóng băng. Về mùa Đông, ông khởi dây Chủy, đánh bài Nhuy Tân, tháng Sáu, trời nóng bức, băng tuyết tan dần ...". Nghệ thuật  khi đạt đến chỗ thậm thâm vi diệu, nó trở thành thần thông biến hóa, khiến trong tiếng đàn tích tụ những mật âm  viên dung mà chỉ có sự thể hòa thiêng liêng giữa động và tịnh, mới có thể nghe ra trọn vẹn.

Nếu liên hệ giữa thơ với nhạc thì thơ là cõi riêng biệt của văn chương, đem ngôn ngữ thơ ca chuyển qua nhạc, mà nhạc sĩ không đủ tài, thì cả thơ và nhạc đều là những "tử thi". Những giáo phường của Trung Hoa và Việt Nam, thường gởi thơ vào nhạc, nói rõ hơn, họ làm bài thơ, nhờ các nhạc sĩ xướng lên, ký âm lại, rồi hòa trong tiếng đàn...  Tuy vậy, những trường hợp để đời chẳng được là bao! Thật ra, các bài cổ thi trong thế gian có mấy bài được như Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị, có mấy bài được như Thanh bình điệu của Lý Bạch ? Sức thần bí của âm nhạc tải vào thơ dường như sẽ bị tỏa chiết. Người nghệ sĩ có thể là một học giả uyên bác, ngược lại một học giả uyên bác khó thể là một nghệ sĩ. Quay lại vấn đề, nhạc trong thơ, và thanh âm trong nhạc, tương tự như "lội ngược dòng", một công cuộc khó lắm thay. Bạch Cư Dị nói:

"Thủy tuyền lãnh tháp huyền ngưng tuyệt
Ngưng tuyệt bất thông thanh tạm xuyết
Biệt hữu u tình ám hận sinh
Thử thời vô thanh thắng hữu thanh"

(Tỳ bà hành)
Phan Huy Vịnh dịch:

Nước suối lạnh, dây đàn ngừng - dứt
Ngừng dứt nên mới bặt tiếng tơ
Âm thầm đau giận ngẩn ngơ
Tiếng đàn lặng ngắt bây giờ càng hay.
 

Trong văn học nước ta, trong tác phẩm "Đoạn trường tân thanh", Nguyễn Du tả Kiều khảy đàn bốn lần, nhiều người đã không tiếc lời khen Nguyễn Du rất tuyệt diệu trong lúc tả nàng Kiều đánh đàn. Thật ra, không nên nói Nguyễn Du rất tuyệt diệu trong lúc tả nàng Kiều khảy đàn, mà phải nói  một nàng Kiều bằng xương bằng thịt (trong bài Cầm giả dẫn) đã từng có ngón đàn tuyệt diệu,  mới  khiến cho cảm xúc thơ của Nguyễn Du xuất thần:

So dần dây vũ dây văn
Bốn dây to nhỏ theo vần cung thương
Khúc  dâu Hán Sở chiến trường
Nghe ra tiếng sắt tiếng vàng chen nhau
Khúc đâu Tư Mã phượng cầu
Nghe ra như oán như sầu phải chăng
Kê Khang này khúc Quảng Lăng
Một rằng "lưu thủy" hai rằng "hành vân"
Quá  quan này gái chiêu quân
Nửa phần luyến chúa nửa phần tư gia
Trong như tiếng hạc bay qua
Đục như nước suối mới sa giữa  vời
Tiếng khoan như gió thoảng ngoài
Tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa
........................................................

Quả thật tài tình, tiếng đàn như vậy hết sức điêu luyện, tuyệt vời. Khi đàn đã nhập thần, tâm thức con người lúc đó cũng chỉ là sa mạc! Nhưng sa mạc phát tiết nên những điệu đàn, cung bậc, tiết tấu, làm tươi nhuộm bốn mùa hoa cỏ, làm sương khói ngập ngừng, làm con người không cần chụp nuốt âm thanh, mà âm thanh tự kiếm ngõ ngách của tâm thức hòa điệu nhịp nhàng. Như vậy là chỗ sống động của âm nhạc, là chỗ sống của con người!

Trong tâm thức của người phương Đông, nhạc còn đồng nghĩa với sự tỉnh thức. Khi âm thanh và cương nghị gặp nhau ở điểm tận cùng, thì ở đó, con người sẽ cất những bước chân  khoan thai trên đầu gươm bén! Bước ra khỏi quỹ đạo này, có thể là một sự giác ngộ chăng? Khổng Tử đã phổ hơn ba trăm bài thơ để hoàn thành "Nhã nhạc". Nguyễn Trãi đã dâng sớ tâu vua, khước từ việc định lại Nhã nhạc, cũng ý khuyên vua nên mở lòng trang trải đức hiếu sinh. Các vị thần cõi trời như Càn thát bà, Khẩn na la, Ma hầu la dà ... tấu nhạc vang lừng, vì mừng sắp được nghe pháp bất nhị của Đức Phật Thích Ca và chư Đại Bồ Tát. Trong nhà Thiền, âm nhạc du dương trầm bổng trong lời kinh, tiếng mõ, nhịp chuông ngân. Đó là nhạc trong nghi lễ tán tụng hàng ngày, khiến người sơ tâm nguôi bớt lòng trần. Cao tột hơn, vẫn là âm thanh rền vang chấn động ma vương của tiếng trống Lôi âm, âm thanh càn quét mọi thức tâm diêu động của Hải triều âm, âm thanh viêu dung vô ngại vượt ngoài hạn lượng của thể tánh Diệu âm. Cuối cùng, xin mượn lời thơ của Bạch Cư Dị trong bài Tỳ bà hành để phần nào nói lên được công năng vi diệu của âm nhạc: "Thử thời vô thanh thắng hữu thanh"!


Nguyễn Bá Hoàn


Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Friday, October 29, 2010

29 tháng 10 Giỗ cụ Sào Nam Phan Bội Châu

Nhà Cách Mạng VN: Cụ Sào Nam Phan Bội Châu đã nhắn gởi đến Toàn Thể Dân Tộc Việt:


-" DÂN chẳng DUY VẬT, DÂN chẳng DUY TÂM, DÂN chỉ DUY DÂN"
-  " Cứu Quốc Tồn Chủng "



Nhà Học Thuyết Nhân Chủ : Nguyễn Hửu Thanh Lý Ðông A đã viết trong Huyết-Hoa:" 

- Chỉ có trở về đời sống dân chúng mới có thể phục hưng được dân tộc.
- Những con người của 40 đâu ! Xúm nhau lại thành một sức lực,

góp nhau lại thành một trí tuệ, khơi mở đường đi cho giống nòi.

=================================================================================================

29 tháng 10 Giỗ cụ Sào Nam  Phan Bội Châu
 
 
 d5e4cf96.jpg picture by amidesigns
...
Lời huyết lệ gởi về trong nước,
Kể tháng ngày chưa được bao lâu,
Nhác trông phong cảnh Thần châu
Gió mây phẳng lặng dạ sầu ngẩn ngơ...
Hồn cố quốc vẩn vơ vơ vẩn,
Khôn tìm đường dò nhắn hỏi han.
Bâng khuâng đỉnh núi chân ngàn,
Khói tuôn khí uất, sóng cuồn trận đau.
Nghĩ nông nỗi đồng bào thêm ngán,
Tưởng thân mình dám quản một hai.
Tiện đây thưa cật mấy lời,
Lại xin tỏ giãi cùng người quốc nhân:
May người nước lâu dần hối ngộ,
Đem lời này khuyên nhủ cùng nhau:
Nước ta mất bởi vì đâu?
...
trích
Hải Ngoại Huyết Thư  (1906)


Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Cuồng Vọng

Cuồng Vọng

 

bài của Nhóm LýTrầnLêNguyễn / Paris

 

Mù quáng ôm chặt lấy quá khứ vàng son của một thời ngất ngưỡng đã qua, đó chính là cuồng vọng !

Cuồng vọng vì muốn bắt giử lại cái mà mình tự cho là của mình đã mất!

Hẳn nhiên, bắt buộc phải bị mất vì trào lưu tiến hóa của nhân loại !

Không thể nào nắm bắt giử lại được vì nó cuốn theo cuộc diện chính trị trên  thế giới, biến chuyển và thay đổi từ hơn một thế kỷ nay. Cái thời vàng son ngất ngưỡng đó được xây dựng bằng sự cưỡng bức, chiếm đoạt , qua sức mạnh của những tàu chiến hùng hậu trang bị hỏa lực súng đạn, đại bác thần công của Đế quốc Thực dân với sự trợ lực, phối hợp nhịp nhàng của Cường lực Giáo quyền Quốc tế từ hơn hai thế kỷ về trước.

Sự giao thoa tạo thành điệu nhạc ma lực, quyến rũ con người đến độ vong bản, cuồng tín một chiều, bám chặt miếng mồi tiền tài danh lợi, bán rẽ lương tri, chà đạp Quốc hồn Quốc túy của cả dân tộc ! Để giử chặt lấy cái vàng son ngất ngưỡng bất chính đó, họ thay đổi muôn hình vạn trạng để phù hợp với thời thế, mặc dù đó là một sự gian manh lừa bịp trắng trợn. Họ chỉ là phần nhỏ phụ họa trong chương trình đại hợp xướng chiếm hữu thế giới thực hiện bởi giàn nhạc quốc tế quái đản, hoà tấu cho giọng Ténor Thực dân Pháp gậm nhấm hết Nam kỳ lục tỉnh , đến Bắc kỳ rồi nuốt trọn cả Quê hương.

Chỉ là một phần nhỏ phụ họa thôi, nhưng thiếu sót, giọng Ténor Thực dân Pháp sẽ hát đâm hơi lạc giọng, chẳng khác gì con cua gãy càng , tả tơi manh giáp bởi phong trào Cần Vương, Văn Thân vùng lên cứu nước chống ngoại xâm ! Ngất ngưỡng với cái vàng son bất chính cùng Thực dân Pháp trọn trăm năm. Họ lại được Hoa kỳ  và Trung tâm Giáo quyền Thế giới đưa lên tột cùng danh vọng, thay thế giọng ca Ténor Thực dân Pháp đã đến hồi khan hơi tắt tiếng.

Chín năm được chọn để ca bè hát đuổi những bài bản chống cộng be bờ của sáng tác gia Hoa kỳ. Họ nghĩ rằng đã trở thành ca sĩ nhà nghề chuyên nghiệp, mặc dù cả nhóm hát bè hát đuổi nhưng vẫn chưa đạt đúng thang âm, không có Hoa kỳ thì tha hồ trật nhịp. Chỉ là thiểu số trong đại đa số quần chúng Miền Nam, ấy mà khi được chọn lọc làm tay sai phụ họa, họ càng gia tăng thêm cuồng vọng !

Cái thuở mà giòng sông Bến Hải ngăn chia đôi bờ, phân hai đất nước : Giọng hát bè nhóm khoáy động cả miền Nam, tiêu diệt hết Đảng phái Quốc gia, dẹp tan các Giáo phái Dân tộc, giết chết toàn bộ tiềm năng chống Cộng tại miền Nam !  Cộng sản Bắc Việt chư hầu  Liên sô Tàu cộng, bè lũ độc tài tàn bạo, toàn cầu đều thấu rõ. Công luận thế giới lên án đã đành, nhưng nền dân chủ tự do ngụy tạo bằng hình thức, thì nộị dung, chế độ độc tài Cần lao Công giáo cũng không có gì khác hơn !

Vào giữa mùa Thu 01.11.1963, trong khoảng khắc Hoa kỳ so lại giây chùng, thay đi phím lạc, nhóm ca bè hát đuổi tan hàng trong căm hờn tức tối hận thù. Họ run sợ như thần tử sợ quân vương đến độ không dám nữa lời phiền trách Hoa kỳ và Cường lực Giáo quyền Quốc tế đã ngưng đi những bè ca phụ họa không còn tạo nên thú vị cho cuộc be bờ !

Họ mất tất cả lợi danh quyền lực nên trút hết căm thù hận oán vào toàn thể Phật giáo đồ VN ! Chỉ vì Phật giáo đồ không chấp nhận tập đoàn  phụ họa đó tiếp tục đâm hơi, xướng giọng vong bản, chia lìa tự tình dân tộc ! Nhạc phẩm " Chiến tranh Lạnh " nhưng có chêm những đoản khúc chuyển hẳn Âm giai, thay luôn Cung bậc. Giòng nhạc trở thành cường điệu tàn phá quê hương, diệt vong dân tộc !

Vào năm 1964,1965,1966 đoản khúc ấy, Hoa kỳ dùng đũa CIA đánh nhịp dạo đàn cho giàn nhạc trổi lên thanh âm cường bạo ! Trống đánh lên... Chiêng khua lại .... Đệ tam Quốc tế Cộng sản đâu chịu kém thua ...Thế là CS Bắc Việt thúc kèn đồng man trá hòa điệu hung tàn ! Nhạc loạn cuồng vong bản, hòa tấu bằng bom to đạn lớn, bằng oanh tạc pháo kích trên đầu dân tộc, bầm dập giống nòi, tàn phá quê hương ! Từng trường canh lướt qua, từng đoạn trường rớt xuống ! Đồng bào ruột thịt thân thương trong đó 80% là Phật giáo đồ chính là nạn nhân của thảm trạng đau thương này !

Dù có nhân danh Tự do Dân chủ bảo vệ thành trì chống Cộng hay khoác lên mình Xã hội Chủ nghĩa giải phóng Dân tộc, thì toàn thể người dân VN thật sự bị đưa vào giữa 2 lằn đạn bất nhân của một thế chiến lược toàn cầu bất nghĩa !

Thực thể GHPGVNTN gồm 13 Tông phái Phật giáo tại Miền Nam VN được thành lập sau 80 năm bị kìm kẹp bởi Thực dân Pháp, cộng thêm 9 năm bị  đàn áp, đối xử bất công dưới chế độ độc tài gia đình trị . Toàn thể dân tộc VN trong đó có 80% Phật giáo đồ bị đưa vào giữa 2 lằn đạn oan nghiệt đoạn trường !

Nỗi đau thương của Dân tộc cũng chính là nỗi đau thương của GHPGVNTN. Bởi vì, Phật giáo VN là gắn liền với Tổ Quốc Dân tộc.Từ 2000 năm qua có bao giờ Phật giáo VN chấp nhận và ủng hộ một cuộc Chiến tranh tiêu diệt Dân tộc, tàn phá Quê hương !

Không thể phụ họa bài ca tàn bạo vong bản của Hoa kỳ vì GHPGVNTN đã tiên liệu cái nốt nhạc kết thúc sẽ nằm ở nốt Át Âm uất hận, chấm dứt tức tửi giai điệu chiến tranh nữa vời !

Giương cao ngọn cờ Sinh tồn Dân tộc vào ngay thời điểm đó, GHPGVNTN trực diện với cả hai gọng kìm Mỹ-Cộng tung ra để phân hóa và triệt hạ . Cho nên năm 1967, nhóm ca bè hát đuổi được dịp trở lại hý trường tiếp tục phụ họa bài ca vong bản với Quân phiệt độc tài, cho đến ngày phím gãy tơ bung Đồng minh tháo chạy !

Như bầy quạ tan nhóm vỡ bày, ra hải ngoại nuối tiếc miếng đỉnh chung. Từ mấy chục năm qua, họ sống tị nạn Cộng sản VN trên đất nước Hoa kỳ, quê hương của người bạn đồng minh, nhưng đã đâm sau lưng và bán đứng VNCH  bằng một mũi dao thấu tim lút cán !

Họ vẫn run sợ như thần tử sợ quân vương, nên không dám nữa lời phiền trách Hoa kỳ hay Vatican, dù chính 2 nơi này đã trui mài con dao tàn độc vô lương đó !

Nhìn về Cố Quốc, GHPGVNTN vẫn kiên cường đấu tranh bất bạo động dù đang oằn oại dưới chế độ Cộng sản độc tài đảng trị. Ngọn lửa Từ bi của Bồ tát Quảng Đức vẫn sáng ngời  trong lòng Thực thể GHPGVNTN sôi động khắp cả tâm tư của toàn thể Phật giáo đồ từ trong đến ngoài nước, chỉ chực chờ đúng cơ duyên thời điểm là đốt cháy dứt bạo tàn !

GHPGVNTN vẫn gắn liền với Tổ quốc Dân tộc, nên cuộc đấu tranh trực diện chống CSVN là một cuộc đấu tranh bất bạo động, trường kỳ tiệm tiến đến thành qủa. Hoàn toàn khác hẳn bất cứ cuộc đấu tranh nào chỉ vì cảm tính, tách rời khỏi Quốc hồn,Quốc túy, kéo thắng giựt cương bởi lợi nhuận của Cường lực Quốc tế Giáo quyền !

Đứng trước cuồng phong bảo tố do tham vọng bá quyền trên biển đông và toàn vùng Đông Nam Á của cả hai đại siêu cường quốc Hoa kỳ và Trung Cộng đang phủ trùm màu đen tối cho Tồ quốc Quê hương, mà tập doàn Cộng sản VN yếu hèn cúi đầu thúc thủ !

Cuộc đấu tranh của GHPGVNTN từ xưa đến nay, không phải cho thế hệ già nua,  ôm cứng lấy quá khứ vàng son ngất ngưỡng đã qua,  mà chính là cổ súy tinh thần Quốc gia, hun đúc chủ trương bảo vệ sự Sinh tồn Dân tộc cho thế hệ hiện tại và tương lai . 

Cho nên, sự chụp mũ, bôi nhọ, lăng nhục GHPGVNTN bất cứ dưới hình thức nào cũng đều phát khởi từ sự mù quáng thù hằn, tà tâm cuồng vọng !


Nhóm LýTrầnLêNguyễn / Paris



Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


SỨC MẠNH TÂM HỒN VIỆT

SỨC MẠNH TÂM HỒN VIỆT

NGUYỄN HOÀNG ĐỨC

Các chuyên gia y học phát hiện rằng: Ngay khi thai nhi hình thành, thì liền có hai tim thai đập đầu tiên. Tim thai thứ nhất là não. Tim thai thứ hai là tim. Khi hài nhi được sinh ra, thì bộ não là nơi phức tạp nhất gồm hàng trăm tỉ nơ-ron thần kinh. Đó cũng chính là hệ thống vận hành của mọi máy cái, mọi hệ điều hành, mọi hệ lập trình, trung tâm dẫn đầu điều hành bao giờ cũng phức hợp nhất, tiêu tốn năng lượng nhất và phát ra nhiều dữ kiện soi sáng nhất. Mỗi cá nhân cũng như mỗi dân tộc sẽ không thể vận trình nếu không có bộ não cũng như tư tưởng loài người đã thực chứng, các chủ thuyết, lý thuyết, chủ nghĩa đã mang ánh sáng dẫn dắt cũng như ảnh hưởng đến sự phát triển của nhân loại thế nào. Chắc hẳn, ở Việt Nam, một dân tộc đã hình thành quốc gia từ rất lâu, không thể không có ánh sáng soi chiếu từ bộ não cũng như tư tưởng để dẫn lối. Tư tưởng nghĩa là gì? Chắc chắn tư tưởng chỉ có một con đường biểu hiện qua ngôn ngữ. Cao hơn nữa là chữ viết. Nhưng cách đây chưa lâu, đầu thế kỷ 20 nước Việt còn đến hơn 90% mù chữ, vậy thì làm thế nào để tư tưởng có thể chuyển tải và phát triển trong xã hội của người Việt? Có thể nói, người Việt đã tạo ra kho tàng tục ngữ, ca dao khá phong phú để đưa đường chỉ lối cho đời sống. Tục ngữ, ca dao đó như một phương ngôn soi sáng, vào trong những hoàn cảnh cụ thể, nó như "túi gấm" được mở ra, hoạch định cho vấn đề, xác định cho sự việc, và chấn chỉnh cho mọi loay hoay bùng nhùng.


Để thưởng thức văn học và về tu từ lẫn giá trị tư tưởng, rất nhiều người Việt, cả nam lẫn nữ, từ Bắc qua Trung, chí Nam đều có thể thuộc làu làu "Truyện Kiều" để lảy lên khi cần thưởng thức hay dẫn lối. Với tục ngữ, ca dao thì còn nhiều người thuộc hơn, họ thuộc bằng cách học truyền khẩu qua miệng nhau, hoặc học bằng kinh nghiệm và trí nhớ, mỗi khi gặp việc có người nói thế, thì lần sau khi gặp việc, người ta liền nhắc lại.

Mở màn, bất cứ cộng đồng nào, sắc tộc, dân tộc, hay xã hội nào muốn sống chung thì đều phải có công lý. Công lý là một thước đo chuẩn mực tương đối "bất dịch", chứ không thể là thước do tùy tiện, muốn đo kiểu gì cũng xong, đo vào người khác thì thành tội, đo vào người nhà mình thì có công. Người Việt nói chắc chắc: "Muốn tròn thì phải có khuôn, muốn vuông thì phải có thuốc." Một trong những món ăn dân tộc hàng đầu của người Việt là bánh chưng, hay bánh tét, thì đều phải gói bằng khuôn vuông hay tròn. Nhưng còn xa hơn thế, kiến trúc là khoa học và nghệ thuật hàng đầu của loài người, vì chỗ ở bao giờ cũng chiếm quan tâm bậc nhất. Mà muốn dựng xây nhà, những người thợ đều phải dùng đến thước, có thước thì cột mới thằng, rui mè mới ăn khớp, và tường mới phẳng. Suy ra mọi việc ở đời thì phải có khuôn thước là chuẩn mực xây dựng, cũng như là cái soi chiếu để giải quyết các bất đồng, thưởng cho kẻ có công, phạt người có tội. Tiếp đó người Việt bảo: "Nói phải củ cải cũng nghe". nghĩa là, dù anh có nhỏ bé bao nhiêu, khi anh có lẽ phải trong tay, anh sẽ thuyết phục được tất cả mọi người, mọi sự, cho dù đó là thứ bé tẹo như củ cải. Vì vậy muốn có lẽ phải thì không thể cậy quyền, cậy tiền, cậy lớn để ức hiếp người khác. Không thể: "Cha nói oan, quan nói hiếp, chồng có nghiệp nói thừa". Có rất nhiều đàn ông trong nhà chiếm cứ cả ba vị trí, làm chồng, làm cha, làm quan, khi ấy ông cậy quyền nói lấy được, thử hỏi không khí gia đình sẽ nghẹn thở sự bất công đến mức nào? Cái bất công trong nhà sẽ làm nảy ra bất công khác, dẫn đến sự kình chấp, mâu thuẫn, cãi cọ, chửi bới đấu đá trong nhà. Gia đình lại là tế bào của xã hội, tế bào nhà ông bất công lục đục, thử hỏi ông sẽ hòa tan vào xã hội một thứ ô nhiễm bất công kiểu gì?! Vì quyền bình phu quyền thời phong kiến áp chế như vậy, nên người Việt cũng đã manh nha và tạo ra sự cân bằng của nữ quyền: "Lệnh ông không bằng cồng bà." Thực ra là tinh thần phản kháng của phụ nữ Việt với chế độ nam quyền áp đặt từ ngay trong gia đình.

Người Việt còn khai triển tiếp khuôn thước chính đáng của đạo đức như "Cây ngay không sợ chết đứng", hoặc "có cứng mới đứng đầu gió", rồi "đường đi hay tối, nói dối hay cùng". Và rõ rệt nhất là: "Ăn ngay nói thật, mọi tật mọi lành." Phải nói đây là phương nguyên chứa đựng nguyên lý thâm sâu và nội dung toàn vẹn về đạo đức làm người. Ăn ngay, tức nếu cứ ăn thức ăn sạch, lại còn ăn đúng đạo đức lương tâm, không ăn theo, ăn bám, ăn chầu rìa, ăn mày, hay tham nhũng, thì con người ta sẽ vừa mạnh khỏe về thể xác, vừa mẫn tiệp về tâm hồn. Nói thật, tức người ta chỉ gieo hạt thật sự vào đời sống, thì khi đó không còn lý do cho những gian trá sinh sôi, cuộc sống sẽ tốt lành mọi nẻo, và tự nhiên mọi quanh co, gian dối, tội lỗi sẽ biến mất.

Để sống chung với người khác rất cần sự chân thực và công lý. Người việt bàn về phẩm chất sống như sau: "Ăn cơm cáy thì ngáy o o / Ăn cơm thịt bò thì lo ngay ngáy." Có nghĩa là, nếu ta tự biết đủ với hoàn cảnh của mình, có gì ăn nấy, nghèo cam chịu nghèo, thì ta sẽ sống thanh bần lạc đạo, nghĩa là nghèo nhưng tâm hồn nhẹ nhõm thanh thản, ngủ ngáy đều.

Trong khi đó nếu ta tìm mọi cách để được ăn ngon, nào buôn một bán mười, nào điêu trác gian manh, nào đòi ăn ngon mặc đẹp, làm ăn chụp giật mà cả chớp, thậm chí còn tham nhũng, lừa đảo, ăn trộm hay ăn cướp, thì dù được ăn ngon, nhưng tâm hồn không thể nhẹ nhõm thanh thoát trái lại nặng nề, ô trọc, u phiền... Tiếp đó, người Việt dạy nhau làm sao phải từ bỏ ích kỷ hại tha để tiến đến xả kỷ hiến tha, như "được lòng ta, xót xa lòng người".

Nghĩa là, trong mọi việc, mọi quyền lợi, nếu ta chỉ tính đến mức có lợi cho ta, thì sẽ gây tổn thất cho người, khiến người phải xót xa buồn phiền. Và trong cuộc sống cũng đừng nên có cảnh:


Của mình thì giữ bo bo

Của người thì thả cho bò nó ăn


Người Việt cũng có rất nhiều câu cảnh báo về sự tham, hay thế lực hắc án của đồng tiền, nào "kim ngân phá lề luật", nào "đồng tiền đi trước, mực thước theo sau". Hoặc rõ ràng hơn:


Bên hàng túi bạc kè kè

Nói quấy, nói quá người nghe rầm rầm


Như vậy, người nghe không nghe trình độ, trí tuệ, cũng như vấn đề của người nó, mà chỉ nghe vì tiền, vì vụ lợi cho mình mà nghe. Sức mạnh ca dao còn thể hiện ở việc chỉ ra thói dâm ô, háo sắc của những thứ quan tham:


Bộ binh, bộ hộ, bộ hình

Ba bộ đồng tình bóp vú con tôi
Ca dao chỉ ra sự tham lam của mẹ cha khi gả bán con gái:
Cha mẹ đòi ăn cá thu
Gả con xuống biển mù mù tăm tăm

Ca dao cũng không nề hà đả thẳng vào phái đẹp đào tơ liễu yếu, rằng, đừng có nhập nhằng trong tình cảm:


Có yêu thì nói rằng yêu

Chẳng yêu thì nói một điều cho xong
Chớ đừng dở đục dở trong
Lờ lờ nước hến cho lòng tương tư

Ngoài phê phán, dằn mặt thói hư tật xấu, ca dao còn biểu dương những đức tính tốt đẹp và ca tụng ánh sáng của trí tuệ một cách cao vời, hết cỡ như:


Quanh năm ở với người đần

Không bằng một lúc sống gần người khôn


Sơ lược tính ra, tục ngữ ca dao của người Việt đã đi từ công lý đến tình yêu với người khác, rồi có cả lẽ sống tham - sân - si... Nó đích thực là sức sống tâm hồn bền bỉ của người Việt đặc biệt trong những thế kỷ có rất ít người biết chữ. Xin bái phục tục ngữ, ca dao!



NGUYỄN HOÀNG ĐỨC


Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Wednesday, October 27, 2010

Tâm sự của một Bác sĩ bị nghẻn mạch tim

Tâm sự của một Bác sĩ bị nghẻn mạch tim 

Đức xém đứt bóng

Thần chết chẳng tha một ai , kể cả ông thày thuốc:

 Một vị bác sĩ  Quân Y gần 40 năm trong  nghề cứu nhơn độ thế , vừa  né thoát lưỡi hái  của tử thần trong đường tơ kẽ tóc. Ông thuật lại những giờ phút hãi hùng mà ông đã trải qua, để bà con rút kinh nghiệm.

Theo ông, phân biệt được heart attack với heart burn đã là năm ăn năm thua rồi đấy .Nói dại, nếu các bạn thây tim đau nhói, hãy đo áp huyết ngay.. Áp huyết mà tụt xuông thì đúng là " Thần chết " gõ cửa  đấy . Liệu mà  ới 9-1-1 là vừa.

Tưởng cũng nên nhắc lại , trong tuần qua nhà tôi có gửi tới quí vị một e-mail khuyên chớ quên thủ vài viên aspirin ở gần giường nằm.Đêm hôm lỡ lâm cảnh ngộ trên, cứ uống một viên là có thể kéo dài thời gian cầm cự ..

Người quân tử bao giờ cũng phải lấy chuyện phòng thân làm đầu mà...

 Sau đây là lời khuyên của ông " tu bíp":


Thưa các bạn

 Tôi , tên là Đức, đã trải qua một cú heart attack ngày Chúa nhật 23/08/2009, khi đưa vào đến ER ( cấp cứu ) của bệnh viện Gagfield medical center, sau khi check bằng Echo.Cardiogram, và đưa ngay lập tức xuống Cath Lab để tiến hành thông tim bằng Angiogram, ở động mạch vành chính của tim bị nghẽn 99%, là nguyên nhân chính gây ra cơn đột quỵ, khó khăn để thông và đã suýt chút nữa là Đức tui theo ông bà rồi, Code blue bật lên, tôi còn tỉnh nhưng tay chân lạnh vô cùng, tim đập trên 120 nhịp/phút. Vị bác sỉ về tim đã nhanh chóng chích thuốc để làm nhịp tim chậm lại, qua cơn nguy, nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm, cuối cùng thông được 2 động mạch và đặt stein, chuyễn lên CCU ( Cardio Critical Unit ) nằm đến 7 giờ sáng hôm sau đưa xuống thông tiếplần này đau khủng khiếp vì sau một đêm thì vết xẻ ở đùi ( để đút catheter theo vein tỉnh mạch chính lên tim ) sưng tấy lên, may mắn cũng thông, nằm thêm một đêm với tình trạng thật flat, không nhúc nhích, kèm thêm bao cát 10 pounds đè lên vết thương không cho xuất huyết hematoma.!! Trưa thứ ba 25/09 xuất viện về nhà, chiều là lái xe chạy lòng vòng thăm bạn bè tỉnh như không có chuyện gì xảy ra, khác là trong tim có thêm 3 cái stein như lò so để nong 3 động mạch vành tim vừa bị nghẹt.!!


Bây giờ tui nói về phần chính yếu, thật ra do chúng ta không chú ý, cú đột quy xãy đến là do quá trình lâu dài trong tim của mình:

1. Thỉnh thoãng khi vận động, hay làm việc nặng... thấy nhói một cái ở vùng tim thì coi chừng, chính hắn đó chớ không phải như cô ca sỉ Minh Tuyết hát: Đôi khi nghe trong tim ta nhói đau, mong anh tha thứ bao lổi lầm..... không phải yêu iếc gì hết.!!! chuẩn bị cho heart attack đó.

2. Với các đấng yên hùng, nếu đột nhiên thấy gần đây khả năng vật lộn với phụ nữ tự nhiên giãm sút, thay vì như xưa, đụng trận thì đại bác bắn từng tràng, cả 10 phút mới ngưng tác xạ, còn bây giờ mới bắn có một hai phát là hết đạn kéo súng rút lui là coi chừng giống như phe ta bị tên đồng minh Mẽo cúp viện trợ.!!! là sắp tới giờ đứt phim 30/04 rồi đó, đó là dấu hiệu các mạch máu bị nghẽn ( chớ không phải đi ngã 3 chú ía " ăn phở " như các bà cứ nghi ngờ oan )

3. Khi bị đau vùng ngực hay chest pain, chest uncomfort... thì làm sao phân biệt cái nào là heart attack, cái nào là heart burn.??? giống nhau lắm quý vị, Đức tui cũng học qua, cũng trong nghề từ 72 tới giờ, bị rồi mới biết, và rất nhiều vị bác sỉ cũng lầm không phân biệt được, đúng là heart attack là đau vùng ngực, sau đó đau lan lên vai trái.... sách vở dạy như vậy, nhưng ngồi đó mà chờ coi nó có đau lan lên vai trái hay không là coi như đã lên thiên đàng rồi !! tui hổng thấy lên vai mà nó lại xuống lưng nên mới chần chờ trể nãi. Cách phân biệt theo Đức tui kinh nghiệm qua là heart attack thì huyết áp tuột xuống ( vì tim bị nghẽn động mạch không co thắt đủ mạnh để đẫy máu ra, còn heart burn do bao tử thì chỉ có đau ngực mà thôi. Cho nên khi đau vùng ngực thì làm ơn xách cái đo huyết áp tự động ( mua ở các pharmacy, ở drug store...khoãng 30 đô ) đo liền, thấy huyết áp từ trung bình khoãng 120/80 xuống còn dưới 90/60,( đừng đề xuống dưới 75/55 thường là co cẳng lên bàn thờ ngồi.!!!).

Trước đây có lúc chúng ta đã bàn đến phương pháp khi đột nhiên bị heart attack mà đang lái xe thì phải làm gì để lái xe về đến nhà, hoặc trong lúc ngồi chờ xe cứu thương đến, đó là hít hơi thật sâu 5 lần rồi ho mạnh 2 cái để điều chỉnh nhịp tim, điều đó đúng vô cùng với Đức, cái quan trọng trong cấp cứu đột quy là thở Oxygen, vì tim  không đưa máu đủ ra phổi lấy oxy rồi đưa đến các cơ quan khác được cho nên phải thở oxygen là vậy, còn ho để tim trở lại trạng thái bình thường

Bây giờ là những chuyện bên lề, trước hết Đức tui có nói kiểu positive là bịnh heart attack là hạnh phúc, thưa các bạn, có phải chúng ta ai cũng cầu xin và mong muốn rằng: Nếu ơn trên cho chúng ta sống thì được mạnh khoẽ, vui vẻ, còn khi nào phải ra đi thì đi cho nhẹ nhàn thanh thản, vâng thì heart attack là đó đó, sướng hơn các căn bịnh tiểu đường, cancer, stroke.... bại liệt nằm kéo dài cuộc sống khổ mình khổ gia đình phải không quý vị. Đức tui khi còn nằm trên CCU thì 1 vị Linh mục nhà thờ San Gabriel cùng đông đảo anh em bạn hữu sắp hàng dài chờ vào thăm vì mỗi lần thăm không quá 3 người, cả nhà thờ đã cầu nguyện cho Đức tui được Chuá nâng đở giữ gìn bình an, tui nói với vị Linh mục phó xứ là Cha Quyền là ngay trong giờ phút thập tử nhất sinh đó, Đức tui đã cầu xin với Chúa là: Lạy Chúa Jesus đầy quyền năng, con rất hạnh phúc lúc này khi vợ và con cái lo lắng chăm sóc cho con, xin Chúa nếu có thể gọi con về lúc này là perfect.!!!

Bà xả tôi bật khóc và tôi cũng nhận ra là mình quá ích kỷ, người ta cầu cho được sống, còn mình lại cầu xin ngược lại. Nhưng thật lòng là tôi cãm thấy Chuá đã cho tôi một người vợ tuyệt vời, một gia đình hạnh phúc mà tôi không cầu mong điều gì hơn nữa.

Vài lời chia xẽ cũng hy vọng đem được điều gì có ích lợi thiết thực đến cho anh em bè bạn. Nếu có gì sơ sót cũng mong quý vị thông cảm cho Đức quân y.


Đức xém đứt bóng

 

Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Năm tử huyệt của đảng CSVN

Năm tử huyệt của đảng CSVN

Phạm Thị Oanh Yến

Hiện tại, trong nội bộ đảng CSVN đang tồn tại năm mâu thuẫn một cách khách quan.


1. Mâu thuẫn giữa các bè phái, phe cánh.

Khi mâu thuẫn đối kháng bị triệt tiêu, thì mâu thuẫn nội bộ sẽ trở nên khốc liệt, phủ định và triệt tiêu lẫn nhau. Do quyền lực được tập trung hầu như tuyệt đối nên xuyên suốt trong quá trình tồn tại của các đảng CS, từ châu Á qua châu Âu, trong nội bộ đảng CS lúc nào cũng xẩy ra những cuộc chạy đua quyền lực khốc liệt và nạn bè phái, phe cánh.

Từ Stalin với Trosky, Mao Trạch Đông với bè lũ bốn tên, Lê Đức Thọ với Trường Chinh, Lê Duẩn, Võ văn Kiệt với Lê Đức Anh, Đỗ Mười v.v…. Nạn bè phái không chỉ ở cấp trung ương mà cả địa phương, các cơ quan bộ ngành. Tình trạng này dẫn tới cách làm việc bằng mặt nhưng không bằng lòng, thiếu sự phối hợp. Chính sự mâu thuẫn này đã ảnh hưởng đến cách điều hành đất nước, các chính sách điều hành kinh tế vĩ mô và cả đường hướng đối ngoại của Việt Nam. Do đó chẳng lấy gì làm lạ khi các chính sách của chính phủ Việt Nam đưa ra không nhất quán. Theo kiểu sáng đúng, chiều sai, ngày mai lại đúng. Có tính cách giật cục, cà giựt.

2. Mâu thuẫn giữa năng lực, trình độ cán bộ, quan chức và chức vụ, trọng trách được giao.

Trước hết xuất phát từ tâm lý ghét và sợ trí thức. Mao Trạch Đông đã từng gọi trí thức là cục phân, và với cuộc cách mạng văn hóa, phong trào trăm hoa đua nở, với lực lượng Hồng Vệ Binh đã đưa không biết bao trí thức vào cảnh đọa đầy, tra khảo. Liên Xô cũng không khác gì qua mô tả của Solzhenitsyn trong tác phẩm quần đảo ngục tù, một ngày trong đời của Ivan…

Ở Việt Nam một thời với khẩu hiệu của Trần Phú : TRÍ, PHÚ, ĐỊA, HÀO đào tận gốc trốc tận rễ, và vụ án NHÂN VĂN GIAI PHẨM đã vùi dập nhiều trí thức xuống tận cùng xã hội. Cộng sản ghét và sợ trí thức vì nhẽ khi có một kiến thức nhất định, với một tâm trí thông tuệ thì hầu như ai cũng nhận thức ra rằng cái mớ lý luận tạp nham của học thuyết Mác Lê là viển vông, vớ vẫn. Chỉ có bọn tâm thần hoặc quá ngu độn mới mù quáng tin theo. Chính vì vậy khi kết nạp đảng viên lý lịch phải được xét ba đời, và ưu tiên là thành phần bần cố nông. Lãnh đạo dĩ nhiên là đảng viên, nếu trình độ, năng lực kém thì cho đi học tại chức, chuyên tu. Nhưng khổ nỗi đã bần cố nông thì đầu toàn bã đậu học hành gì.

Đã có giai đoạn câu vè DỐT NHƯ CHUYÊN TU, NGU NHƯ TẠI CHỨC được truyền miệng trong lòng xhcn niền bắc trước 1975. Có trường hợp thành phần cơ bản nhưng sau khi được đi học, vỡ ra nhiều điều cũng bị loại bỏ, Hà Sỹ Phu là một minh chứng. Thử nhìn lại hàng ngũ lãnh đạo hiện nay có mấy ai từ địa phương đến trung ương học hành tử tế. Không bằng cấp ba rỡm thì cũng tiến sỹ, thạc sỹ đại học ma Nam Thái Bình Dương, sang lắm là cái bằng cao cấp hoặc thạc sỹ lý luận Mác Lê của cái trường đảng Nguyễn Ái Quốc. Mà cái trường này dạy cái gì, khỏi nói ai cũng biết.

Kế đến bản thân đã dốt, lại còn phải kéo bè kéo cánh, phải kiếm những thằng cùng cạ, dốt cũng được không cần giỏi, mới dễ sai bảo và có đệ tử thực hiện những toan tính cá nhân. Tóm lại công tác tổ chức là cần hồng không cần chuyên, cần người tín cẩn không cần giỏi. Bố trí chức vụ rồi mới đào tạo sau. Mà ngày nay điều hành đất nước, nền kinh tế vĩ mô mà không có tri thức tương xứng là một thảm họa. VINASHIN là một bằng chứng còn tươi rói.

3. Mâu thuẫn giữa các nhóm lợi ích và quyền lợi của dân tộc, cộng đồng

Đảng Cộng Sản và chính phủ Việt Nam đã tạo mọi điều kiện thuận lợi cho các tập đoàn với mong muốn tạo ra những quả đấm thép về kinh tế kiểu các chaebol Hàn quốc. Nhưng các tập đoàn này vì chạy theo lợi nhuận sẽ sẵn hy sinh quyền lợi dân tộc và cộng đồng. Điển hình là EVN, TKV liên tục kêu gào đòi tăng giá điện cho bằng giá với các nước trong khu vực. Trong khi đó thu nhập của dân VN như thế nào, không đếm xỉa đến. PETRO thì đòi lập quỹ dự phòng xăng dầu trong khi giá thế giới đã xuống tự khi nào.

4. Mâu thuẫn giữa các nhóm lợi ích

Vì lợi ích cục bộ các nhóm lợi ích sẽ sẵn sàng dẫm đạp lên nhau. Có một dạo báo chí lề phải đã đăng rùm beng cuộc chiến cột điện giữa EVN và PNVT, FPT, VIETTEL. TKV, PETRO luôn gây sức ép tăng giá than, giá gas bán cho EVN. Cứ như vậy giá cả mọi mặt hàng cho sinh hoạt đều liên tục tăng. Lạm phát là điều không tránh khỏi. Lợi ích của dân tộc, cộng đồng bị bỏ mặc. Chính mâu thuẫn giữa các nhóm lợi ích sẽ đẩy mâu thuẫn giữa ĐCSVN với quyền lợi của dân tộc và cộng đồng lên đến đỉnh điểm và lúc đó sẻ là dấu chấm hết cho sự toàn trị của ĐCSVN.

5. Mâu thuẫn giữa một học thuyết đã lỗi thời, xơ cứng và trở nên phản động, cản trở sự tiến bộ của đất nước, dân tộc với không chỉ lớp trẻ ngày nay có kiến thức, có chính kiến riêng mà với cả những người một thời tin tưởng cống hiến với tâm huyết, nhiệt huyết của một thời tuổi trẻ.

Với năm mâu thuẫn cơ bản trên, chính ĐCSVN đã và đang thúc đẩy quá trình diển biến hòa bình ở Việt Nam diễn ra nhanh chóng và ngày càng quyết liệt hơn. Không cần có khả năng ngoại cảm nhưng tôi xác tín rằng sẽ tự đặt dấu chấm hết của sự độc tài toàn trị không quá 2014.


Phạm Thị Oanh Yến


Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Làm thế nào để khỏi già ?

Làm thế nào để khỏi già ? 

Lê Tấn Tài
 
 
Khi nào các bộ phận trong cơ thể của con người bắt đầu thoái hóa? Già là một điều không ai tránh khỏi. Hiện nay các viện nghiên cứu y khoa đã cho biết một cách chính xác các bộ phận trong cơ thể của con người bắt đầu thoái hóa từ lúc nào. 

Các bác sĩ người Pháp đã tìm thấy chất lượng tinh trùng bắt đầu suy thoái từ tuổi 35, bởi thế khi người đàn ông 45 tuổi thì một phần ba số lần mang thai sẽ dẫn đến sảy thai. Angela Epstein đã viết trong DailyMail, tuổi của các bộ phận trong cơ thể bắt đầu suy thoái như sau :


1./ Não bắt đầu suy thoái lúc 20 tuổi. Khi chúng ta trưởng thành, các tế bào não bị giảm dần. Và não cũng teo nhỏ lại . Khởi đầu con người có 100 tỉ tế bào não, nhưng đến tuổi 20 con số nầy giảm dần, và đến tuổi 40 con người mất mỗi ngày 10.000 tế bào ảnh hưởng rất nhiều đến trí nhớ và có tác dụng rất lớn đến tâm sinh lý người già. 

2./ Ruột bắt đầu suy giảm từ tuổi 55. Ruột tốt có sự cân bằng giữa các vi khuẩn có ích và có hại. Vi khuẩn có ích sẽ giảm đi đáng kể sau tuổi 55, đặc biệt ở phần ruột già. Sau 55 tuổi bộ tiêu hóa bắt đầu xấu đi và sẽ gây hại cho các bệnh đường ruột. Táo bón là một bệnh thông thường của tuổi già, cũng như dịch vị từ bao tử, gan, tuyến tuỵ, ruột non bị suy giảm . 

4./ Bọng đái bắt đầu suy thoái từ tuổI 65. Người già thường mất kiểm soát bọng đái. Nó bắt đầu co lại đột ngột, ngay cả khi không đầy.  Phái nữ dễ gặp trục trặc này hơn khi chấm dứt kinh nguyệt. Khả năng chứa nước tiểu của bọng đái một người già chỉ bằng nửa so với người trẻ tuổi, khoảng 2 cốc ở tuổi 30 và 1 cốc ở tuổi 70. Ðiều này khiến người già phải đi tiểu nhiều hơn, và dễ nhiễm trùng đường tiểu. 

5./ Vú bắt đầu thoái hóa từ năm 35 tuổi. Khi người đàn bà đến 30 tuổi thì vú mất dần các mô và mở, sự đầy đặn và kích cở của bộ vú bị suy giảm. Khi 40 tuổi núm vú bị teo lại và vú thòng xuống. 

6./ Phổi lão hóa từ tuổi 20. Sụn sườn vôi hóa, lồng ngực biến dạng, khớp cứng ảnh hưởng tới thở, nhu mô phổi giảm đàn hồi, giãm phế nang. Dung tích của phổi bắt đầu giảm dần từ tuổi 20. Ðến tuổi 40 có nhiều người đã bắt đầu khó thở vì các cơ bắp và xưÆ ¡ng sườn buồng phổi bắt đầu xơ cứng . 

7./ Giọng nói bắt đầu yếu và khàn kể từ tuổi 65. Phụ nữ có giọng khàn và nhỏ trong khi đàn ông giọng cao và nhẹ. 

8./ Mắt lão hóa từ năm 40 và phần lớn phải mang kiếng, không còn nhìn rõ một vật ở xa. Khả năng tập trung của mắt kém hơn do cơ mắt yếu hơn. 

9./ Tim lão hóa từ tuổi 40. Khối lượng cơ tim giảm. Tuần hoàn nuôi cơ tim cũng giảm, suy tim tiềm tàng, huyết áp tăng dần. Sức bơm của tim giảm dần vì các mạch máu giảm sự đàn hồi. Các động mạch cứng dần và bị mở đóng vào các thành mạch. Máu cung cấp cho tim cũng bị giảm bớt. Ðàn ông 45 tuổi và đàn bà 55 dễ bị đau tim. 

10./ Gan lão hóa từ năm 70. Chức năng chuyển hóa và giải độc giảm. Tuy nhiên gan là một bộ phận gần như không chịu kh uất phục tuổi tác. Người ta có thể ghép gan của một ông già 70 tuổi cho một người 20 tuổi. 

11./ Thận lão hóa năm 50. Số đơn vị lọc chất thải khỏi máu bắt đầu giảm xuống ở tuổi trung niên. 

12./ Tuyến tiền liệt lão hóa vào năm 50. Hệ thống sinh dục nam gồm có: tinh hoàn và bộ phận sinh dục phụ như đường dẫn tinh, tuyến tiền liệt, tuyến hành niệu đạo, túi tinh và dương vật. Tuyến tiền liệt thường lớn dần theo tuổi tác. Khi tuyến tiền liệt tăng kích thước sẽ ép vào niệu đạo và bàng quang, gây khó khăn cho tiểu tiện. Nó gây nên triệu chứng tiểu ngập ngừng, tiểu nhiều lần, tăng nguy cơ nhiễm trùng tiết niệu và tiểu khó. 

13./ Xương lão hóa hóa vào tuổi 35. Cho đến giữa những năm 20 tuổi, mật độ xương vẫn còn tăng. Trẻ em xương lớn rất nhanh, cứ mỗi 2 năm lại thay đổi toàn bộ xương củ nhưng đến tuổi 35 thì xương đã lão, hiện tượng mất xương bắt đầu như một quá trình già cả tự nhiên. 

14./ Răng suy từ tuổi 40. Răng bị hao mòn. Dễ bị bệnh nha chu. Niêm mạc bị teo dần. 

15./ Bắp thịt lão hóa từ năm 30. Thông thường bắp thịt khi bị lão hoá thì được tái tạo ngay, nhưng đến tuổi 30 thì tái tạo ít hơn là lão hóa. Ðến tuổi 40, mỗi năm bắp thịt bị sút giảm từ 0.5 đến 2 % . Vì thế người già khó giữ thăng bằng, trở thành chậm chạp, dễ bị ngã và gẫy xương. 

16./ Nghe [thính giác] giảm đi kể từ giữa năm 50. Rất nhiều người bị lãng tai kể từ năm 60. 

17./ Da suy giảm kể từ năm 20. Chúng ta đã giảm dần việc sản xuất chất keo dính của da từ giữa tuổi 20. Việc t hay thế các tế bào chết cũng chậm dần. 

18./ Vị giác và khứu giác giảm từ năm 60. Thông thường chúng ta có thể nếm được 100.000 vị trên lưởi. Các vị này chúng ta chỉ nếm được phân nửa khi già và đến tuổi 60 thì không còn ngửi và nếm một cách chính xác được nữa. 

19./ Sinh sản mất khả năng từ năm 35. Khả năng sinh nở của phụ nữ bắt đầu giảm sau tuổi 35, vì số lượng và chất lượng trứng trong tử cung giảm xuống. 

20./ Tóc lão hóa từ tuổi 30. Thông thường cứ 3 năm thì tóc cũ sẽ được thay thế toàn bộ tóc mới. Và đến năm 35 tuổi thì tóc không còn đen nhánh nữa mà ngã màu đen xám và rụng dần đi.


Làm thế nào để làm chậm sự lão hóa ?
 

Già không phải là một bệnh nhưng già tạo điều kiện cho bệnh phát sinh và phát triển; cần chú ý một số đặc điểm sau: 

- Người già thường mắc nhiều bệnh cùng một lúc, có bệnh dễ phát hiện, nhưng cũng có bệnh rất kín đáo, tiềm tàng, nguy hiểm. 

- Triệu chứng ít khi điển hình, không ồ ạt, không rõ rệt, nên khó chẩn đoán, dễ sai lạc nếu ít kinh nghiệm. 

- Khả năng phục hồi sức khỏe sau các trận ốm thường chậm hơn so với người trẻ, nên sau điều trị phải có thời gian an dưỡng. 


Một số biện pháp làm giảm tốc độ lão hóa: 

Học thuyết âm dương của y học cổ truyền chứng minh con người là một chỉnh thể giữa âm dươn g, giữa khí và huyết. Luôn luôn thăng bằng với nhau từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong theo một quy luật nhất định, để duy trì sự sống của con người được bền vững dài lâu. 

Vì thế muốn giảm tốc độ lão hóa cần phải: 

Về tư tưởng luôn luôn lạc quan yêu đời, chủ động gạt bỏ những cái làm ảnh hưởng đến bộ não, hạn chế tối đa nỗi cô đơn, giải quyết tốt nhất mối quan hệ xã hội và gia đình, có triết lý sống đúng; phải chú ý cả 3 vấn đề: lẽ sống, lối sống và hành động sao cho khoa học văn minh để loại trừ 7 nguyên nhân gây bệnh của Ðông y là : hỷ, nộ, ưu, tư, bi, kinh, khủng. 

Muốn được thảnh thơi phải có kiến thức, phải có hiểu biết để nhìn nhận vấn đề sao cho đúng đắn qua báo chí, đài phát thanh, truyền hình để làm chủ được mình và giáo dục cho gia đình, con cháu giảm các nỗi bực dọc và tự chăm lo cho mình. 

Thường xuyên luyện tập đều đặn về trí tuệ và thể lực như đọc sách báo, nghe đài, xem TV, internet… đồng thời tập thể dục thể thao, đi bộ, tập thở, tĩnh tâm thư giãn, v.v… phù hợp với hoàn cảnh và sức khỏe từng người. 

Sinh hoạt điều độ, không làm gì quá sức bình thường, giữ gìn trạng thái cân bằng giữa ngủ và nghỉ, giữa ăn và làm, giữa trí óc và chân tay, giữa trong nhà và ngoài trời, giữa lười và chăm, v.v… cũng rất quan trọng. 

Ăn uống đúng và đủ theo khả năng của mình, không nên nghiện bất cứ thứ gì, hạn chế thịt nhất là mỡ, ăn nhiều rau quả tươi, giảm chất bột, giảm bánh kẹo, bảo đảm cân bằng thức ăn âm và dương, giữ người không béo và cũng không gầy. Nên nhớ con người là giống ăn ngũ cốc, nên thức ăn cho người phải 80% là ngũ cốc còn 20% là rau quả và các thứ khác, không nên ăn quá no, người già rất cần đạm ở đậu tương, vừng lạc, tôm cua, ốc hến… 

Cần có môi trường sống tự nhiên tốt, phần lớn các cụ sống 100 tuổi trở lên đều ở vùng núi, ở nông thôn còn ở thành phố thì rất ít và gốc cũng không phải thành thị. Hiện nay môi trường sống đang bị tàn phá nghiêm trọng đó là tự hủy hoại mình (chặt cây, phá rừng, chất thải, phân hóa học, thuốc trừ sâu….) đã làm mất đi cảnh thanh bình của thiên nhiên, là điều cũng nên hết sức tránh. 

Kiên trì áp dụng 10 bài học về sức khỏe của Nhật Bản, đất nước đ ược mệnh danh là 'vương quốc của tuổi thọ' vì có tuổi thọ cao nhất thế giới hiện nay. 10 bài học đó là: 

- Bớt ăn thịt, ăn nhiều rau 
- Bớt ăn mặn, ăn nhiều chất chua 
- Bớt ăn đường, ăn nhiều hoa quả 
- Bớt ăn chất bột, ăn nhiều sữa 
- Bớt mặc nhiều quần áo, tắm nhiều lần 
- Bớt đi xe, năng đi bộ 
- Bớt phiền muộn, ngủ nhiều hơn 
- Bớt nóng giận, cười nhiều hơn 
- Bớt nói, làm nhiều hơn 
- Bớt ham muốn, chia sẻ nhiều hơn

Những bài học trên có tác dụng rất lớn đối với những người bị tăng huyết áp, bệnh tim mạch, ung thư dạ dày, viêm gan… 

Tóm lại: Biết cách sống, ta có thể làm chậm đ ược quá trình lão hóa, kéo dài được tuổi thọ, có thể điều chỉnh được chiếc đồng hồ sinh học trong con người chúng ta chạy chậm lại, ta cũng có thể giữ bộ máy cực kỳ tinh vi của ta được bền vững lâu dài hơn.


Lê Tấn Tài


Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Saturday, October 23, 2010

TRÍ NHỚ GIẢM SÚT PHẢI LÀM SAO?

TRÍ NHỚ GIẢM SÚT PHẢI LÀM SAO?

hippocampus.jpg

Đôi lúc, bạn có cảm giác mất trí nhớ tạm thời nên chẳng biết mình đang và cần làm gì? Càng lớn tuổi, con người càng hay quên.

Đó là lý do bạn nên quan tâm, chăm sóc cho "bộ nhớ" của mình từ bây giờ.

Trí nhớ và hoạt động trí tuệ nói chung là chức năng thần kinh cao cấp của con người. Ở mỗi người, trí nhớ lại có những phương thức hoạt động phù hợp với hoàn cảnh nghề nghiệp, gia đình, vị thế xã hội của họ

Trí nhớ ngắn hay dài hạn đều phụ thuộc vào não bộ.

Người ta phân biệt hai loại trí nhớ ngắn hạn và dài hạn. Trí nhớ ngắn hạn là khả năng lưu giữ những thông tin mới tiếp nhận trong vài giây, trước khi nó được củng cố để giữ lại lâu dài. Trí nhớ dài hạn là quá trình lưu giữ các thông tin tiếp nhận được và con người có thể nhớ tới chúng sau một thời gian.

Dù ngắn hay dài hạn, việc hình thành và duy trì trí nhớ đều trông cậy vào một khu vực nằm sâu trong não bộ, gọi là vùng hippocampus. Bên cạnh nó là
vùng hạnh nhân (amygdala), tạo cảm xúc, in dấu những ký ức của mỗi người. Lớp ngoài của võ não lưu giữ trí nhớ dài hạn ở những khu vực khác nhau nhờ những loại hình thông tin đa dạng như ngôn ngữ, cử chỉ, cảm giác...

Để những vùng nói trên hoạt động hiệu quả, các động mạch nuôi não phải thông suốt để não có đủ ô-xy, năng lượng, các chất dẫn truyền thần kinh không thiếu hụt và các "khớp thần kinh" (synase) được bảo tồn.

Tuy nhiên, trong thực tế, những điều kiện đó dễ bị xâm hại do tác động của nhiều yếu tố, khiến chúng ta sa sút trí tuệ, mất trí nhớ, bị bệnh Alzheimer, Parkinson...


Những phương pháp cải thiện trí nhớ hiệu quả.

Kẻ thù nguy hiểm nhất của trí nhớ là stress. Trong gia đình cũng như ngoài xã hội, mọi người đều chịu nhiều áp lực. Không ít người bị stress trầm trọng khiến cơ thể phóng thích nhiều cortisol (hormone stress), làm tổn thương vùng hippocampus.

Mặt khác, stress còn làm giảm, thậm chí mất tập trung. Ngoài ra, cortisol còn thúc đẩy việc sản xuất insulin, ngăn không cho vùng hippocampus sử dụng đủ đường huyết để não có năng lượng cho việc ghi nhớ. Hơn thế stress còn gây khó khăn cho việc "truy cập" ký ức đã được lưu giữ. 

Dưới đây là các cách giúp cải thiện trí nhớ.

1. Hóa giải stress bằng phương pháp thiền hay yoga. Đây là cách gỡ bỏ các áp lực, làm trùng giãn tâm thần, tăng khả năng tập trung... Ngoài ra, bạn có thể luyện tập thể lực ngoài trời như bơi lội, đi bộ, đạp xe, tập aerobic... Hoạt động thể lực chính là biện pháp đốt cháy stress, vì chúng cho tim tăng cung lượng máu tới não và các phủ tạng, khiến tinh thần phấn chấn, sảng khoái. 

2. Tập thể dục cho não bằng cách đọc sách, báo, lướt các trang web lành mạnh và bổ ích. Đồng thời, bạn nên chơi các trò chơi trí tuệ như ô chữ, cờ tướng (hoặc cờ vua), học ngoại ngữ hay chơi một loại nhạc cụ nào đó... Cách này làm tăng lượng ô-xy tới não, thúc đẩy quá trình dịch chuyển từ bộ nhớ ngắn hạn sang dài hạn.

3. Một chế độ dinh dưỡng đầy đủ và cân đối, nhiều rau, trái cây, giúp tăng cường các chất dinh dưỡng như lecithin (có trong dầu đậu nành, trứng, lạc, mầm lúa mạch, gan), vitamin C (trong cam, chanh, rau, quả) và các vitamin nhóm B (trong gan, thận, thịt nạc, sữa, yoghurt). Tất cả các chất này hỗ trợ cho việc sản xuất chất dẫn truyền thần kinh acetylchline.

Các a-xít béo omega-3 như DHA được coi là "thức ăn của não". Chúng có nhiều trong các loài cá biển vùng nước lạnh như cá hồi, các trích... giúp bù đắp một lượng đáng kể chất xám của não. Chất béo trong não làm thành các màng tế bào và giữ vai trò quan trọng trong hoạt động sống còn của tế bào não. Các nơ-ron thần kinh cũng rất giàu a-xít béo omega-3 còn giúp cân bằng xảm xúc lành mạnh và tâm trạng tích cực ở người cao tuổi. DHA cũng là thành phần chính của các "khớp thần kinh".

Nhiều công trình nghiên cứu đã cho thấy, các chất chống ô-xy hóa từ rau, trái cây, các quả mọng (mâm xôi), khoai lang, cà chua, bông cải xanh, củ cải đường, cam, nho, quả cherry, kiwi, gấc... làm giảm đáng kể nguy cơ suy giảm trí nhớ di chứng trung hòa hoặc vô hiệu hóa các gốc tự do. Ngoài ra, các chất chống ô-xy hóa còn cải thiện dòng chảy ô-xy qua cơ thể và não.

Với những người cao tuổi, chế độ ăn hạn chế năng lượng xem ra rất hữu ích. Họ sẽ tránh được các nguy cơ thừa cân, béo phì, dẫn tới những bệnh mạn tính như cao huyết áp, đái tháo đường, bệnh tim mạch... Chúng không những đe dọa khả năng ghi nhớ mà cả sinh mạng người cao tuổi. 

Não có chừng 50% nước cho nên bạn phải uống đủ nước (1.500-2.000ml mỗi ngày) để thủy hợp (hydrate hóa) não dễ dàng. Thiếu nước hoặc mất nước nhẹ có thể làm gia tăng hormone stress, khiến não bị tổn thương, giảm thiểu trí nhứ. Bạn có thể uống nước sôi để nguội hoặc nước trà. Trong trà có nhiều chất tăng thư giãn tâm thần, tăng sự lanh lợi, hoạt bát... Thế nhưng, bạn cần tránh uống trà đặc vào buổi tối vì có thể dẫn đến mất ngủ.

Mỗi ngày, bạn nên uống một đến hay ly rượu vang đỏ. Chúng có tác dụng làm giãn nở mạch máu. Các chất chống ô-xy hóa trong rượu còn bảo vệ tế bào não, qua đó cải thiện trí nhớ của bạn. Tuy nhiên, không nên lạm dụng rượu vì uống nhiều làm tăng cholesterol, nguy cơ xơ vữa động mạch và cản trở dòng máu tới não. Các nghiên cứu của Đại học Harvard, Mỹ, đã chứng minh, người lạm dụng rượu thường kém tập trung. Khi tham gia những thử nghiệm về nhận thức, họ kém hơn hẳn những người uống rượu vang có chừng mực. 

4. Phải tạo được giấc ngủ tốt để giúp não củng cố trí nhớ ngắn hạn cũng như dài hạn. Nghiên cứ của Đại học Lubeck , Đức, đã cho thấy sự sáng tạo và khả năng giải quyết vấn đề có liên quan mật thiết đến giấc ngủ đầy đủ của mỗi người. Chứng mất ngủ hay chứng ngừng thở khi ngủ làm cho người ta mệt mỏi nên không thể tập trung. 

5. Kiểm soát tốt những căn bệnh mãn tính như cao huyết áp, đái tháo đường... cũng là một giải pháp hữu hiệu để tăng cường trí nhớ. 

6. Lối sống tích cực, lạc quan, cởi mở có tác động rất lớn trong việc giảm thiểu nguy cơ trầm cảm, nhất là đối với phụ nữ tiền mãn kinh, mãn kinh và những người lớn tuổi. Đồng thời, cách này còn cải thiện đáng kể trí nhớ và các hoạt động trí tuệ nói chung.




Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


Friday, October 22, 2010

Vụ án Điếu Cày và bản chất của Đảng Cộng sản Việt Nam

Vụ án Điếu Cày và bản chất của Đảng Cộng sản Việt Nam
Tổng Hợp của Phạm Thanh Quang



Điếu Cày tên thật là Nguyễn Văn Hải bút danh là Hoàng Hải viết trên những trang Blog, sinh năm 1952, từng đi bộ đội, và cư ngụ tại Quận 3 thành phố Sài Gòn.

Những hoạt động của anh Nguyễn Văn Hải trước khi bị bắt:

   1. Thành lập Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, quy tụ các cây bút tình nguyện viết về thực trạng xã hội Việt Nam hiện tại và phản ánh tâm tư nguyện vọng của người dân bị thiệt hại từ các chính sách trưng dụng đất đai, nhà cửa của chính phủ.
   2. Thành lập trang web mang tên "Dân Báo" đăng tải phóng sự và bài viết do những thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do thực hiện.
   3. Lập blog cá nhân mang tên "Điếu cày" ghi lại những suy nghĩ cá nhân về thực trạng xã hội Việt Nam hiện tại và sưu tập những bài viết đáng chú ý về Việt Nam.
   4. Tham gia các cuộc tuần hành lên án chính sách ngoại giao gây hấn của Trung Quốc ở Hoàng Sa và Trường Sa vào cuối năm 2007 và đầu năm 2008  

PHẢN ỨNG CỦA NHÀ CẦM QUYỀN VIỆT NAM ĐỐI VỚI HOẠT ĐỘNG XÃ HỘI CỦA ANH ĐIẾU CÀY

Hoạt động xã hội của anh Nguyễn Văn Hải và những thành viên của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do chỉ đơn thuần là sự bày tỏ hòa bình quan điểm cá nhân đối những vấn đề cấp thiết của xã hội. Quyền bày tỏ quan điểm như vậy hoàn toàn hợp pháp và cần được tôn trọng.  

Tuy nhiên, trong mắt nhà cầm quyền Việt Nam, các hoạt động xã hội của anh Nguyễn Văn Hải được xem là sự thách thức quyền cai trị của Đảng Cộng Sản đối với nhà nước và xã hội, bởi lẽ họ vẫn tiếp tục duy trì cách lý giải về sự đe dọa quyền lãnh đạo [độc đoán] của Đảng Cộng Sản như hiểm họa về "an ninh quốc gia" mà mọi người dân tuyệt đối không có quyền xâm phạm.

Họ đã sử dụng bộ máy công an liên tục quấy nhiễu anh Nguyễn Văn Hải bằng cách triệu tập anh đến đồn công an làm việc, bất chấp giờ giấc sinh hoạt bình thường của một công dân tự do, hòng tạo áp lực tinh thần để anh Nguyễn Văn Hải chấm dứt các hoạt động xã hội của mình.

Khi thấy không thể khuất phục anh về tinh thần, nhà cầm quyền Việt Nam tìm cách bức hại anh về sinh kế vì họ đơn giản nghĩ rằng triệt hạ nguồn thu nhập chính của anh sẽ tạo áp lực về vật chất khiến anh không thể tiếp tục các hoạt động khác. 

Nguồn thu nhập chính mà anh Nguyễn Văn Hải có được là từ việc cho thuê nhà. Gần 10 năm nay anh cho Công Ty Mắt Kính Hà Nội thuê căn nhà do anh làm chủ tại địa chỉ 57/3-4 Phạm Ngọc Thạch, Quận 1, Sài Gòn.  Hầu hết những hợp đồng thuê mà hai bên ký kết đều buộc bên thuê, tức là Công Ty Mắt Kính Hà Nội, phải nộp thuế thu nhập tính trên tiền thuê.  Mặc dù việc nộp thuế như vậy là nghĩa vụ của bên cho thuê, tuy nhiên luật pháp Việt Nam cũng công nhận sự thỏa thuận giữa các bên về ai là người nộp thuế. 

Mặc dù có thỏa thuận như vậy giữa anh Nguyễn Văn Hải và Công Ty Mắt Kính Hà Nội, nhưng trên thực tế bên thuê vẫn không nộp thuế từ gần 10 năm nay. Đây là sự vi phạm luật pháp và vi phạm thỏa thuận của Công Ty Mắt Kính Hà Nội, chứ không phải của anh Nguyễn Văn Hải. Thay vì truy cứu trách nhiệm của Công Ty Mắt Kính Hà Nội, cơ quan công an Việt Nam lại tìm cách thay đổi bản chất sự việc, tìm cớ quy tội để bắt giam anh Nguyễn Văn Hải.  Họ thậm chí khuyến khích Công Ty Mắt Kính Hà Nội chối bỏ nghĩa vụ nộp thuế của mình và tìm cách đổ trách nhiệm trốn thuế cho anh Nguyễn Văn Hải.



SỰ KIỆN RƯỚC ĐUỐC VÀO NGÀY 29/4/2008 VÀ VIỆC KHỞI TỐ ANH ĐIẾU CÀY

Vì biết anh Nguyễn Văn Hải từng đi đầu trong các cuộc tuần hành lên án chính sách ngoại giao gây hấn của Trung Quốc ở Hoàng Sa và Trường Sa thời gian gần đây, nên nhà cầm quyền Việt Nam rất lo ngại khả năng anh sẽ tổ chức biểu tình phản đối việc rước đuốc Olympics tại Sài Gòn vào ngày 29/4/2008.

Để loại trừ khả năng này, Công an Quận 3 TPHCM đã liên tục triệu tập anh Nguyễn Văn Hải đến đồn công an thẩm vấn mỗi ngày từ 7giờ30 đến 23giờ, mà không cho ăn uống và nghỉ ngơi trong suốt thời gian thẩm vấn.  Điều này khiến sức khỏe của anh suy giảm nghiêm trọng. 

Nội dung thẩm vấn xoanh quanh hoạt động của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do, trang web Dân Báo và các hợp đồng cho thuê nhà.  Họ thừa hiểu rằng anh Nguyễn Văn Hải hoàn toàn không vi phạm pháp luật trong các hoạt động xã hội và cả việc cho thuê nhà.  Tuy nhiên, việc triệu tập bất chấp giờ giấc này là cách duy nhất mà họ có thể làm để "quản chế" anh.

Khoảng giữa tháng 3/2008, vì không chấp nhận cách thức thẩm vấn vi phạm nhân quyền và dân quyền của Công an Quận 3 TPHCM và trước tình trạng sức khỏe ngày một suy giảm của mình, anh Nguyễn Văn Hải rời khỏi nơi ở để đi nghỉ dưỡng một thời gian.  Điều này càng khiến sự lo ngại vô cớ của Công an Quận 3 TPHCM về việc anh Nguyễn Văn Hải có thể tổ chức biểu tình phản đối việc rước đuốc Olympics tại Sài Gòn vào ngày 29/4/2008 càng gia tăng. 

   
   
Họ điên cuồng truy tìm anh Nguyễn Văn Hải như một tội phạm bất kể anh đang là công dân tự do trước pháp luật.  Họ thậm chí vô cớ thẩm vấn gia đình và những người bạn quen biết của anh Nguyễn Văn Hải theo cách thức vốn chỉ áp dụng với những người phạm tội đã bị khởi tố và bắt giam.

Sau hơn một tháng truy lùng với đủ mọi thủ đoạn, nhà cầm quyền Việt Nam đã bắt anh Nguyễn Văn Hải vào trưa ngày 19/4/2008 tại Đà Lạt và áp giải về Sài Gòn ngay trong ngày.  Lệnh khởi tố vụ án "trốn thuế" và khởi tố bị can được Viện Kiểm Sát Nhân Dân Quận 3 TPHCM phê chuẩn vội vã vào cùng ngày để hợp thức hóa việc bắt giam bất hợp pháp của công an.

Cùng với anh Nguyễn Văn Hải, người vợ cũ của anh là cô Dương Thị Tân cũng bị khởi tố vì "đồng phạm" mặc dù cô hoàn toàn không liên quan đến việc cho thuê nhà.  Mục đích đưa cô Dương Thị Tân vào vụ án này là để khám nhà và thu thập chứng cứ mà khi bắt giam anh Nguyễn Văn Hải phía cơ quan công an hoàn toàn không có.

Ngày 21/4/2008, Công an Quận 3 TPHCM tiến hành khám nhà riêng của anh Nguyễn Văn Hải và nhà riêng của chị Dương Thị Tân, đồng thời tịch thu một số tài liệu và vật dụng cá nhân.
  
BẢN CHẤT VỤ ÁN VÀ NHỮNG VI PHẠM CỦA NHÀ CẦM QUYỀN VIỆT NAM

Thực chất của vụ án này không phải là "trốn thuế" như nhà cầm quyền Việt Nam tạo dựng để bắt giam anh Nguyễn Văn Hải.  Đây là một vụ án chính trị nhằm trấn áp tiếng nói bất đồng chính kiến trong phê phán các chính sách của chính phủ và Đảng Cộng Sản.  Họ đã dựng đứng những sự việc không có thật để tạo ra "chứng cứ" quy tội "trốn thuế" cho anh Nguyễn Văn Hải.

Toàn bộ những cuộc thẩm vấn mà Công an Quận 3 TPHCM thực hiện đối với gia đình và bạn bè anh Nguyễn Văn Hải hầu như đều tập trung vào những hoạt động xã hội mà anh làm cũng như truy tìm ai là thành viên Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do xung quanh anh. 

Trước và sau khi bắt giam anh Nguyễn Văn Hải, họ gặp gỡ những người dân sống gần nơi anh ở và giải thích rằng anh là "đối tượng phản động nguy hiểm" mà nhà nước trừng phạt.  Họ trấn áp và hù dọa những người quen biết anh Nguyễn Văn Hải rằng anh là thành viên một tổ chức phản động chống phá nhà nước, nếu không tố giác anh sẽ bị xem là đồng phạm. 

  
  
Quả thật, "trốn thuế" và "phản động" là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.  Trong vụ án này rõ ràng "trốn thuế" chỉ là cớ để trừng phạt điều mà luật pháp không thể cấm người dân làm, đó là tự do bày tỏ chính kiến một cách hòa bình.

Trên thực tế, cơ quan công an đã vi phạm nghiêm trọng luật pháp khi bắt giam anh Nguyễn Văn Hải như sau:

Nhóm bắt giữ và thẩm vấn anh Nguyễn Văn Hải không chỉ là đội cảnh sát điều tra tội phạm kinh tế mà còn có Phòng An Ninh Bảo Vệ Chính Trị Nội Bộ và Chống Gián Điệp (PA 35) thuộc Công an TPHCM.

Thật khó hiểu khi tội "trốn thuế" lại khiến Phòng An Ninh Bảo Vệ Chính Trị Nội Bộ và Chống Gián Điệp nhọc công sức điều tra thay vì chỉ để một nhóm cảnh sát chuyên môn về tội phạm kinh tế tham gia điều tra. Cần lưu ý rằng Phòng An Ninh Bảo Vệ Chính Trị Nội Bộ và Chống Gián Điệp của là cơ quan chủ lực trấn áp các nhà bất đồng chính kiến tại Việt Nam trong nhiều vụ án chính trị khác tại Việt Nam.

Cho đến thời điểm ban hành lệnh khởi tố và bắt giam anh Nguyễn Văn Hải vào ngày 19/4/2008, cơ quan công an hoàn toàn không có trong tay đầy đủ các tài liệu liên quan đến việc cho thuê nhà giữa anh Nguyễn Văn Hải và Công Ty Mắt Kính Hà Nội, mà mãi sau khi khám xét nhà vào ngày 21/4/2008 họ mới thu được một số tài liệu nhất định.  Như vậy, việc khởi tố và bắt giam anh Nguyễn Văn Hải hoàn toàn thiếu cơ sở pháp lý.  Điều này càng chứng minh rằng bản chất vụ án là chính trị, chứ không phải "trốn thuế" mà họ rêu rao.

Phản ứng của Sinh Viên Trong nước trước bản án dành cho Blogger Điếu Cày (theo RFA)

"Vụ án của anh Điếu Cày thực sự là một vụ án mang tính cách chính trị chứ không phải là vụ án mang tính chất hình sự về tội trốn thuế như các báo đài của đảng cộng sản ViệtNam đang vu khống anh Điếu Cày và chị Dương thị Tân, vợ anh Điếu Cày."

Ngày 10 tháng 9 năm 2008, Nhà báo tự do Nguyễn Văn Hải, tức Hoàng Hải, và cũng là blogger Điếu Cày, bị tuyên án 2 năm rưỡi tù giam vì tội danh "trốn thuế" tại Toà án nhân dân quận 3 Thành phố HCM.  Hiền Vy đã hỏi chuyện các sinh viên trong nước về việc này. Họ cho biết.

Bản án làm nản lòng  người yêu nước,

Và một sinh viên miền Nam nói rằng:
"Đây là một bản án rất bất công cho anh Điếu Cày, nhưng người ta cũng không bất ngờ vì bản án này, bởi vì ai cũng biết đây là một bản án hoàn toàn vì động cơ chính trị vì những hoạt động của anh Điếu Cày trong việc đòi hỏi những điều giá trị tốt đẹp cho xã hội như vấn đề tự do dân chủ và sự bảo vệ chủ quyền đất nước" Blogger Điếu Cày được các sinh viên biết đến qua những việc làm thể hiện lòng yêu nước và tinh thần dũng cảm của ông."

SV miền Bắc:
"Anh Điếu Cầy là một trong những người viết những lời kêu gọi trong các trang mạng và anh cũng tham gia nhiệt tình, mạnh mẽ trong các cuộc biểu tình chống lại sự bành trướng của Trung Quốc vào đầu tháng 12 năm 2007"

SV miền Nam:
"Đối với giới blogger, đặc biệt là blogger trong nước thì anh Điếu Cày là hiện thân của một người lính rất kiên cường trong việc đi tiên phong bảo vệ lãnh thổ và lãnh hải của ViệtNam. Anh Điếu Cày đã công khai cất lên tiếng nói bảo vệ chủ quyền của Việt Nam mặc dầu đã nhiều lần bị nhà cầm quyền bắt bớ và đàn áp, anh vẫn quyết tâm theo đuổi lý tưởng mà anh cho là đúng và có ích cho xã hội" Đối với bản án dành cho nhà văn Hoàng Hải, các sinh viên nghĩ rằng có thể sẽ làm nản lòng những người yêu nước."

SV miền Nam
"việc nhà cầm quyền đưa ra một bản án rất bất công cho Điếu Cầy, khiến cho nhiều người không khỏi nghi ngờ về quyết tâm bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của đất nước và chính bản án đó sẽ làm triệt tiêu tiếng nói của những người yêu nước của nhân dân ViệtNam, đồng thời cũng răn đe những ai dám chống lại Trung Quốc"

Vụ án mang tính cách chính trị

SV miền Bắc
"Bản án của anh Điếu Cày là một bản án để làm cho những người có tiếng nói đối lập với đảng cộng sản, những người có những hành động yêu nước, nhìn thấy đó làm cái gương, để không dám làm những điều mà nhà nước không cho phép và tôi vẫn nói đùa là anh Điếu Cày bị mắc vào cái tội là không chịu đi theo cái "lề bên phải" mà đảng cộng sản đã đưa ra, mà anh lại lập một trang dân báo với Câu Lạc Bộ nhà báo Tự Do để nói lên tiếng nói của người làm báo tự do và nói lên tiếng nói bất đồng chính kiến với đảng cộng sản, với nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa ViệtNam. Vì vậy anh đã bị nhà nước cho vào "tầm ngắm" để theo dõi"

Anh sinh viên miền Bắc cũng bày tỏ sự phân vân:
 "Tôi thực sự cảm thấy không biết cái chế độ này đang ủng hộ ai, họ đang ủng hộ Trung Quốc hay họ đang hướng về dân tộc, đất nước Việt Nam này mà khi chúng tôi lên tiếng phản đối sự bành trướng của tập đoàn Bắc Kinh Trung Quốc, khi họ xâm chiếm lãnh thổ, lãnh hải của đất nước chúng tôi mà chúng tôi lại bị sử dụng những biện pháp rất ác độc là đánh đập, rồi vu khống, mạ lỵ chúng tôi"

Theo các sinh viên, bản án dành cho blogger Điếu Cày là mâu thuẫn với việc nhà nước Việt Nam đã lên tiếng phản đối chính quyền Bắc Kinh trước một hoạch định xâm chiếm ViệtNam trong 31 ngày của một trang mạng Trung Quốc.

Cộng sản dập tắt lòng yêu nước của người Việt Nam

SV miền Nam:
"Khi nhà nước ViệtNam lên tiếng phản đối thì ban đầu cũng thể hiện một quyết tâm đáng mừng trong việc bảo vệ chủ quyền của quốc gia. Tuy nhiên cái quyết tâm đó ngay lập tức đã bị sụp đổ và bị nghi ngờ qua hành động kết án tù giam của anh Điếu Cày, là một người đã phản đối sự xâm chiếm của Trung Quốc một cách quyết liệt. Cái điều này chẳng khác nào việc yêu nước và bảo vệ chủ quyền là một đặc quyền chỉ dành cho những người lãnh đạo còn người dân thì không được quyền ấy. Anh Điếu Cày là hiện thân của một người lính, luôn đi tiên phong trong phong trào bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn  của lãnh thổ Việt Nam, là một người lính kiên cường và chiến đấu không ngừng nghỉ. Nhiều người kính nể và khâm phục anh qua việc vận động biểu tình chống Trung Quốc xâm lấn Hoàng Sa và Trường Sa cùng với các hoạt động về truyền thông của anh qua Câu lạc bộ Nhà báo Tự Do đã gây ảnh hư ởng lớn cho cộng đồng Blog."

SV miền Bắc:
"Việt Nam lúc nào cũng coi Trung Quốc như một đàn anh và tôi có cảm tưởng như họ đồng lõa với Trung Quốc. Họ chỉ lên tiếng cho có lệ và để trấn an người dân Việt Nam trong ngày 14 tháng 9 sắp tới. Vì vậy việc xử anh Điếu Cầy thì họ vẫn phải xử. Xử để làm gương, để cho chúng tôi không dám đấu tranh, không dám nói lên tiếng nói bất đồng chánh kiến nữa. Việc họ xử anh Điếu Cầy là việc làm cực kỳ sai lầm của đảng cộng sản Việt Nam khi kết tội anh Điếu Cầy với một bản án rất nặng là 30 tháng tù giam. Vì sao tôi gọi đó là sai lầm?

Sai lầm thứ nhất là đảng cộng sản Việt Nam đã dập tắt lòng yêu nước của chính người dân Việt Nam ở trong nước khi chống lại thế lực bành trướng của Trung Quốc, cả ngàn đời nay, lúc nào cũng lăm le muốn đánh chiếm Việt Nam để làm bàn đạp xuống Đông Nam Á. Sai lầm thứ hai là làm như thế tức là họ tuyên bố thẳng thừng với thế giới rằng Việt Nam không có Tự do Nhân quyền như họ đã ký với công ước quốc tế đó là tự do biểu tình, tự do phát biểu, tự do ngôn luận." 

Vì sự  an toàn của các sinh viên, Hiền Vy xin phép không nêu tên những người đã góp tiếng trong bài phóng sự này.

Ai cũng biết vụ án này phát xuất từ một động cơ khác, động cơ này là anh Điếu Cày là một cái gai trong mắt của chế độ CSVN, có nhiều Điếu Cày thì chế độ khó ngồi yên thụ hưởng. Điếu cày lại làm ăn kinh doanh khấm khá hằng tháng có tiền vào ra nhờ cho thuê nhà và có cái "made in Bộ Đội" cũ nên anh mạnh dạn đi đầu và cũng rộng rãi "chi" cho anh em khi cần đến chút tài chánh. Dần dà, nhiều người trẻ lui tới tham gia, càng ngày càng có khả năng rộng lớn...đó là mục đích của vụ án "trốn thuế" của CSVN đối với Blogger Điếu Cày. chi bằng giết rắn đập đầu, cắt luôn mạch máu của các thanh niên đang mang tinh thần "nỗi loạn" chua thuần phục đảng CSVN! Vụ án phạt 900 triệu tiền Hồ ($54,600 US đô-la) và hai năm rưỡi là thế. Giết chết hết những người yêu nước, làm tê liệt tuổi trẻ Việt Nam. Thật tồi tệ cho cái chế độ Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.




--

Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.